Nếu ai đó hỏi, lần đầu tiên hôn Ngải Cảnh Sơ có cảm giác gì, nhất định câu trả lời của Tăng Lý sẽ là: không biết. Bởi vì khi đó cằm và miệng cô đau buốt, hoàn toàn không có cảm giác gì cả.
Một lúc sau, khi Ngô Vãn Hà gọi điện tới thì Ngải Cảnh Sơ đã đi rồi. Anh không ăn tối, bỏ lại câu nói kia và một nụ hôn, rồi đi mất!
"Bị ngã, xe hỏng rồi." Tăng Lý nói với Ngô Vãn Hà.
"Hả? Người có sao không?" Ngô Vãn Hà hoảng hốt.
"Cằm phải khâu mấy mũi."
"Cậu xin nghỉ chưa? Để tớ xin cho nhé?"
Tăng Lý ngẫm nghĩ rồi nói: "Để tớ xem sao đã."
Ngồi ăn mấy miếng cơm, cảm thấy mùi vị khá ngon, Tăng Lý đi vào bếp xem nồi canh gà. Vừa mở vung nồi đã nghe thấy mùi thơm nức mũi, nước canh vàng óng rất bắt mắt. Không ngờ Ngải Cảnh Sơ nấu ăn lại hợp khẩu vị của cô đến thế, nửa con gà hầm nhừ cả xương, phần đùi có thể bẻ ra một cách dễ dàng.
Tâm trạng Tăng Lý tốt hẳn lên, cô múc một bát canh, thổi lớp mỡ gà nổi trên mặt, đợi bớt nóng, cô dè dặt húp một ngụm. Bỗng dưng cô cảm thấy vị canh hơi lạ, nuốt xuống, húp thêm ngụm nữa, gắp một miếng thịt lên nhai, rốt cuộc mới xác nhận được: canh không bỏ muối.
Cho rằng Ngải Cảnh Sơ quên không dặn mình, nên cô không để ý tới chuyện này.
Hôm sau ngủ dậy, Tăng Lý đứng trước gương, vạch miếng gạc lên xem, cô giật nảy mình. Cằm bị sưng vù chẳng khác nào cằm của A Phàm Đế*, nhìn ghê muốn chết, mũi khâu lúc này đã lộ rõ mồn một.
*Nhân vật hoạt hình.
Cô là người cái gì cũng có thể qua loa, nhưng hễ động tớ vấn đề ngoại hình là cực kì tự ti. Luống cuống không biết làm thế nào, cô gọi điện cho Mã Y Y.
Mã Y Y và Ngũ Dĩnh cùng nhau đến.
"Trời ạ, sao mà thành cái dạng này? Không phải cậu đi hẹn hò à?" Mã Y Y hét toáng lên.
Là bác sĩ nên Ngũ Dĩnh khá bình tĩnh: "Mũi khâu khá tỉ mỉ, sưng thế này cũng là bình thường thôi, hai ba ngày nữa là hết. Hôm qua sao cậu sống sót trở về được?"
Tăng Lý chẳng giấu giếm hai cô bạn thân chuyện gì, nên kể sạch từ đầu tới cuối chuyện xảy ra hôm qua.
"Tỏ tình rồi hả?" Ngũ Dĩnh hỏi.
"Anh ta hôn cậu rồi à?" Mã Y Y có vẻ kích động.
Tăng Lý gật đầu.
"Đồ độc ác! Cậu sứt mẻ thành cái dạng này rồi mà anh ta còn không biết xấu hổ hôn cậu." Ngũ Dĩnh nói.
"Anh ấy chỉ... nhẹ nhàng..." Tăng Lý vắt óc suy nghĩ xem nên miêu tả như thế nào, "... chỉ chạm khẽ vào một chút."
Mã Y Y đột nhiên tóm được trọng tâm: "Anh ta tỏ tình với cậu ở chỗ nào thế? Rõ ràng là anh ta đang thị uy với cậu."
"Cậu trả lời anh ta chưa?" Ngũ Dĩnh hỏi.
"Tớ..." Tăng Lý nhìn vào phòng bếp, nghĩ tới tình huống lúc đó, trái tim cô nhảy lên loạn xạ, dương như không chịu nghe theo sự khống chế của bản thân.
"Tớ... tớ còn chưa định thần lại, anh ấy sờ sờ mặt tớ rồi đi mất." Tăng Lý ấp úng đáp.
Mã Y Y liếc cô một cái, nói bằng giọng chắc nịch: "Cá Nhỏ, cậu sa lưới rồi!"
Tăng Lý đỏ ửng mặt: "Làm gì có."
Mã Y Y cảm thấy cực kì hài lòng nói: "Thế còn được, cứ để anh ta ôm mộng, cho anh ta sốt ruột chết đi."
Thế nhưng, lúc này ở đấu bên kia thành phố, Ngải Cảnh Sơ chẳng có lấy một chút gì gọi là sốt ruột. Anh vẫn như mọi ngày, dậy sớm chạy bộ rồi về nhà ăn sáng, kiểm tra hộp thư điện tử, xem luận văn giúp Cát Y.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!