Chương 7: (Vô Đề)

Ta không nhịn được, bật cười phì một tiếng:

"Quy trình? Bản công chúa chính là quy trình!"

Ta rút kiếm của thị vệ, kề sát lên cổ gã:

"Chắc hẳn ngươi cũng từng nghe qua, chuyện bổn công chúa từng đánh quan Nhị phẩm, tự tay c.h.é. m g.i.ế. c tham quan ác bá, phải không?"Còn quy trình ư?

"Hôm nay ta đã xuất hiện ở đây, nghĩa là bất kể ta làm gì, cho dù g.i.ế. c ngươi, phụ hoàng cũng sẽ đồng ý!"

20

Chuyện đánh quan Nhị phẩm và tự tay xử tử tham quan, tất nhiên không phải do ta làm.

Nhưng lúc đó, ta thực sự có mặt.

Tin đồn lúc nào cũng nửa thật nửa giả.

Cộng thêm sau này, vì giúp Tiêu Chước đối phó với tiểu thư thế gia, ta đã làm những chuyện ngông cuồng như đánh đuổi con cháu vương tôn quý tộc.

Dần dần, lời đồn biến thành như thế.

Thấy thanh kiếm kề lên cổ, cuối cùng viên quan kia cũng sợ hãi.

Gương mặt gã trắng bệch, không nói một lời, mặc cho Vệ Thanh Hàn áp giải vào ngục.

Lũ lụt đã được dẹp yên, quan huyện đã bị bắt.

Việc còn lại là trấn an dân chúng, đợi người từ Kim Lăng đến tiếp quản vụ án, kiểm tra từng tội trạng của tên quan kia.

Ban đầu ta định bỏ lại Vệ Thanh Hàn, quay về Kim Lăng trước.

Nhưng sáng hôm sau, khi vừa bước ra khỏi tiểu viện, ta thấy người dân Giang Nguyên tụ tập đầy trước cổng.

Hôm nay, họ lại vô cùng nồng nhiệt.

Nào là khen ngợi, nào là cúi lạy, người đứng thành từng lớp, chật kín lối vào.

Vì có quá nhiều người nói, nên âm thanh hỗn loạn.

Chỉ nghe loáng thoáng những lời như Phật sống, Phúc tinh Đại Lương, Ân nhân.

Đây là lần đầu tiên ta gặp phải cảnh tượng này, khiến ta đầu óc choáng váng, không biết phải đối phó ra sao.

Ánh mắt vô tình bắt gặp Vệ Thanh Hàn dẫn người vào giữ trật tự.

Ta nhanh chóng kéo y lại hỏi:

"Chuyện này là sao vậy?"

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của ta, y tỏ ra kiêu ngạo:

"Họ đồn là ta sửa đê điều, mời đại sư Nguyên Không ra ngoài cầu phúc cho họ."

"Nhưng những việc đó không phải công lao của ta, ta không nhận."

Nói xong, y lại cười với ta:

"Không ngờ rời khỏi gã họ Tiêu kia, một nữ tử như người lại có thể giỏi giang đến thế, khiến ta phải nhìn bằng con mắt khác..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!