Chương 43: (Vô Đề)

Vào học hơn 1 tháng, áp lực cũng dần dần đè lên mọi người.

Tuy nhiên, học hành áp lực, thì học sinh cũng sẽ tự có cách giảm stress.

Ví dụ như đi chơi ở trung tâm thương mại, đi xem phim, hoặc là đánh bóng rổ.

Hôm nay như thường lệ, lớp học buổi tối tan thì cũng đã trễ lắm rồi.

Hạ Hiểu bỏ đồ vào cặp, xoa xoa cái bụng trống rỗng của mình.

Cố Duệ mỗi ngày nhìn hành động này của cô đều không nhịn được cười.

Rốt cuộc là phải đói đến mức nào mà phải xoa bụng an ủi như vậy chứ?

Đến quán ăn, mọi người đều gọi món ăn cho mình.

Buổi tối quán ăn đều là học sinh, rất đông, vì vậy phải chờ lâu mới có đồ ăn.

Hạ Hiểu cầm lấy đũa, bắt đầu lấp đầy cái bụng rỗng của mình.

Cố Duệ sợ cô bị nghẹn, ở bên cạnh nhắc nhở cô:

Ăn chậm thôi!

Tớ đói.

Nói xong hai chữ ngắn gọn cô lại tiếp tục ăn.

Anh không nói nữa, chỉ rót một ly nước đặt trước mặt cô.

La Minh Viễn sắp nhìn hết nổi rồi, bạn bè bao nhiêu năm anh thậm chí còn chưa từng rót nước cho cậu uống.

Có điều, cũng không trách được, con người chung quy sẽ có một người là ngoại lệ mà.

Cậu rót một ly nước, uống một ngụm rồi hỏi Cố Duệ:

"Bên Nhất Trung hẹn chúng ta chiều mai đánh bóng rổ, cậu đi không?"

Để tớ nghĩ đã.

Từ Khả vừa nghe đến bóng rổ liền thấy hứng thú

"Bóng rổ hả? Tớ đi cùng được không?"

"Được chứ, muốn đi thì đi." La Minh Viễn trả lời xong câu hỏi của Từ Khả thì quay sang Lục An Hạo hỏi

"Lục An Hạo, cậu muốn đi cùng không?"

"Đi chứ, gì chứ bóng rổ thì không thể thiếu mặt tớ được."

"Cố Duệ, cậu xem, mọi người đều đi, cậu cũng đi đi, ngày mai là thứ 7 mà, không có học tối, cả tuần vất vả rồi, cũng nên xả stress chứ."

Cố Duệ gật gật đầu, cũng không nói là đồng ý hay không.

Nhưng Hạ Hiểu từ đầu đến cuối có vẻ rất hứng thú với chuyện này.

Cô ngẩng đầu nhìn anh, nuốt thức ăn rồi nói:

"Chưa từng thấy dáng vẻ cậu đánh bóng rổ, hay là ngày mai tớ đi theo xem được không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!