Chương 20: (Vô Đề)

Giờ nghỉ trưa La Minh Viễn đi khắp lớp năn nỉ, dụ dỗ, hăm dọa đủ kiểu mới tìm được người tham gia cho đại hội thể thao.

Bởi vì mấy cái hoạt động này cũng chẳng cộng được bao nhiêu điểm cho kết quả xét tốt nghiệp, cho nên ngoại trừ những bạn thích thể thao, chẳng ai thích tham gia cả.

Đến khi nhóm Cố Duệ ăn trưa xong rồi đi lên lớp, La Minh Viễn liền chạy đến ôm anh khóc lóc:

"Lớp trưởng à, tớ thảm quá đi, không ai chịu tham gia hết."

"Bỏ ra, nhanh lên, con trai gì mà khóc lóc om sòm."

Ba người đứng phía sau Cố Duệ nghe vậy liền che miệng cười.

Phải biết rằng đây là hai nam thần cao lãnh nhất của lớp, nhưng giờ phút này thì thấy có miếng cao lãnh nào đâu, tấu hài thì có.

Cố Duệ cầm lấy danh sách nhìn, vẫn còn trống hai chỗ ở phần chạy 100m nam, nhảy xa nam và chạy tiếp sức nữ.

Anh nhìn những cái tên trên danh sách, toàn những cái tên quen thuộc chuyên tham gia phong trào cho lớp.

Từ Khả tò mò ló đầu vào xem.

Từ Khả nhìn từ trên xuống dưới, rồi chỉ vào bản danh sách nói với La Minh Viễn:

"Xin 1 slot nhảy xa nha."

"Cậu nhảy được không đó?"

Hạ Hiểu nghi ngờ nhìn Từ Khả, ánh mắt chẳng có chút gì gọi là có niềm tin.

Bình thường nhìn cậu ta yếu đuối, chạy cũng không lại Hạ Hiểu, bị đánh cũng cam chịu.

Từ Khả hất mặt lên, tự tin vỗ ngực nói:

"Lão tử sẽ giành giải về cho cậu xem."

Được, tôi đợi cậu.

Đang nói chuyện hăng say thì bỗng Cố Duệ đưa danh sách đến trước mặt cô.

Hạ Hiểu mắt chữ A miệng chữ O nhìn cái tên của mình chễm chệ trong phần chạy tiếp sức nữ.

Hạ Hiểu định đưa tay giật lấy giấy để xóa tên, nhưng có lẽ Cố Duệ đã đoán được trước rồi nên chuyển tờ giấy sang chỗ La Minh Viễn nói:

"Giải quyết xong rồi đó, kiểm tra lại rồi đem nộp đi."

La Minh Viễn nhìn tờ danh sách, ngạc nhiên hỏi Cố Duệ:

"Cậu tham gia chạy à? Không phải cậu đang ôn thi Vật lý sao, nghỉ được à?"

"Nghỉ một ngày cũng không sao, không thi rớt được đâu."

Đúng là học bá có khác, so với người thường không thể so sánh được.

Cố Duệ rất ung dung đi về chỗ ngồi mở sách ra học bài.

Còn Hạ Hiểu thì đang khóc không ra nước mắt rồi.

Cuối tuần này chú thím Vương sẽ về quê, cô còn nghĩ bản thân sẽ được ngủ nướng, ai ngờ Cố Duệ lại đăng ký cho cô thi chạy.

Hạ Hiểu mặt mày ủ dột nhìn sang Khúc Tịnh Dao làm nũng với cô bạn:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!