Chương 11: (Vô Đề)

Cố Duệ dẫn Hạ Hiểu đến bến xe buýt.

Hai người đi được một lúc thì thấy Khúc Tịnh Dao và Từ Khả đang vẫy tay với hai người.

Phía sau hai người họ còn có Lục An Hạo cũng mặt tươi như hoa.

Từ sau chuyện của Khúc Tịnh Dao, Hạ Hiểu không có gặp lại Lục An Hạo nữa, không ngờ bây giờ cậu ta lại ở đây, còn đi cùng bọn họ nữa.

Dưới đất thì toàn đồ là đồ.

Nhìn cảnh này Hạ Hiểu liên tưởng đến một chuyến đi xa, như dã ngoại chẳng hạn.

Còn chưa để Hạ Hiểu hỏi gì thì xe đã đến, Từ Khả và Lục An Hạo vội vã đem đồ lên xe, còn Khúc Tịnh Dao thì kéo Hạ Hiểu lên nhanh, Cố Duệ đi phía sau hai người.

Cả quá trình Hạ Hiểu đều ngơ ngác bị người khác kéo đi.

Đợi khi yên vị trên xe rồi, Hạ Hiểu mới quay sang hỏi Khúc Tịnh Dao ngồi bên cạnh:

"Mấy cậu định đi đâu vậy?"

"Về quê Từ Khả, cậu ấy rủ đó."

"Vậy sao Lục An Hạo cũng đi theo, mọi người có quen biết hả?"

"Lục An Hạo là họ hàng xa của Từ Khả. Lúc sáng vừa gặp tớ cậu ta đã xin lỗi rối rít, còn gọi tớ bằng chị nữa, làm tớ ngại muốn chết."

"Cậu ta là vậy mà, từ từ sẽ quen thôi."

Hai người đang nói chuyện thì Cố Duệ ngồi phía sau chồm người lên bảo với Hạ Hiểu:

Há miệng!

Hạ Hiểu bị kêu bất ngờ nên bất giác làm theo lời Cố Duệ.

Anh bỏ vào miệng cô một viên kẹo bạc hà.

Vị bạc hà thanh mát lan tỏa trong miệng khiến tinh thần Hạ Hiểu tỉnh táo hơn hẳn.

Có điều...! cô không thích vị bạc hà, nhưng cũng không dám nhả ra.

Cố Duệ cũng đưa cho Khúc Tịnh Dao một viên, nhìn hai người nói:

"Đi xe đường dài sẽ hơi mệt, ăn kẹo cho tỉnh táo."

Lời này của Cố Duệ nói ra không có tác dụng lắm, bởi vì 10 phút sau thì Hạ Hiểu đã dựa vào vai Khúc Tịnh Dao ngủ mất rồi.

Hai cô gái đầu tựa vào nhau yên lặng ngủ, còn Từ Khả và Lục An Hạo thì nói chuyện rôm rả, hình như là bàn về game gì đó mà mấy nam sinh thích chơi.

Cố Duệ thì rất an tĩnh ngồi ngắm cảnh ngoài cửa sổ, tai nghe đang phát bản tình ca nhẹ nhàng.

Đến quê của Từ Khả cũng là trạm cuối cùng của xe buýt.

Trên xe hiện tại chỉ còn không đến 10 người, tính luôn cả bọn họ.

Từ Khả cùng Lục An Hạo lại lật đật xách đồ xuống xe.

Khúc Tịnh Dao đã thức rồi, nhưng Hạ Hiểu lại ngủ rất sâu, Cố Duệ đành cõng cô xuống xe rồi gọi sau.

Mọi người theo Từ Khả men theo con đường nhỏ để đi về nhà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!