Editor: lemonade
=========
Khang Vạn Lý không nhớ bản thân đã về nhà bằng cách nào, cú sốc bất ngờ kia đã khiến cho tinh thần của cậu bị suy kiệt. Vừa về đến nhà, cậu liền đi thẳng vào phòng ngủ, ngay cả Khang Thiên Phong gọi cậu cũng chẳng thèm quan tâm đến.
Ở trong căn nhà này, chưa từng có chuyện Tiểu Phong gọi mà Khang Vạn Lý lại lờ đi như thế. Từ trước đến nay, Khang Vạn Lý chưa hề bỏ ngoài tai lời Tiểu Phong nói một lần nào. Dì Trường chết đứng cả người, không thể tin được chuyện gì vừa xảy ra.
Tình trạng này kéo dài đến tận tối mà vẫn chưa khá hơn chút nào, Khang Vạn Lý khó khăn lê bước chân xuống nhà ăn cơm. Suốt buổi ăn cậu cứ như người mất hồn, Đại Hoa đã liế. m láp sạch sẽ bát cơm, còn bát của cậu hầu như chẳng vơi được miếng nào.
Khang Thiên Phong và vợ chồng Khang đúng lúc ở nhà bốn mắt nhìn nhau, muôn phần khó hiểu với tình trạng của Khang Vạn Lý:
"Vạn Lý, rốt cuộc là con bị sao vậy?"
Sau nhiều lần dò hỏi, cuối cùng Khang Vạn Lý cũng mở miệng nói chuyện, giọng đầy đau khổ:
"Bây giờ con hối hận rồi, cực kì hối hận vì khi đó đã nộp giấy trắng một cách lãng phí như thế. Để rồi bây giờ có trường học để học cũng không vui vẻ gì, có đi học cũng chẳng thấy vui gì nữa. Con thấy hối hận lắm, mẹ nó hối hận vô cùng."
Khang Vạn Lý nói rất tha thiết và thành khẩn, gần như là sắp khóc đến nơi luôn rồi. Khang Thiên Phong kinh ngạc cực kì, cả Khang Hướng Thu và Phạm Hân cũng kinh ngạc đến không nói nên lời.
Ai mà có ngờ được rằng bọn họ sẽ được thấy bộ dạng này của Khang Vạn Lý? Từ lúc sinh thời đến giờ chưa có ai thấy được đâu.
Đến giờ phút này, cuối cùng thì vợ chồng Khang mới tin lời của Tiểu Phong đã nói. Lời của Tiểu Phong nói là thật, hoá ra Vạn Lý đã hối hận thật rồi.
Hơn nữa này đâu chỉ là hối hận?
Đây đã là sám hối rồi đấy!
Con trai đã biết sai, Khang Hướng Thu và Phạm Hân làm gì mà còn tức giận được nữa, hai người đau lòng cho con trai còn không hết chứ nói chi là giận dỗi. Thái độ hai người dịu dần, cả nhà bắt đầu trêu Khang Vạn Lý.
Dưới sự nỗ lực không ngừng của Hoa bi. ến thái, gia đình của Khang Vạn Lý bất giác trở nên hoà thuận hơn. Tất nhiên là vợ chồng Khang và Khang Thiên Phong cũng không hề biết mình hiểu nhầm. Khang Vạn Lý cũng vì sự dịu dàng của gia đình mà cảm động, nhanh chóng ăn cơm.
Buổi tối trở về phòng ngủ, Khang Vạn Lý bật đèn bàn rồi mở cuốn vở ghi chép của mình ra, ghi lại mục tiêu của năm học mới này.
Cậu viết câu đầu tiên vào vở:
[Mục tiêu của năm 12, mình phải đậu Bắc Đại.]
Sau khi viết xong, Khang Vạn Lý dừng lại, tất cả những gì cậu đã trải qua hồi sáng hiện lên trong đầu.
Cậu khịt khịt mũi, viết thêm một câu nữa ở trước Bắc Đại, viết rất nghiêm túc, dường như cậu đang dùng hết sức để viết nó:
[Khang Vạn Lý, mày phải tự bảo vệ tốt bản thân!!!]
Lại thêm một ngày mới nữa bắt đầu, Khang Vạn Lý lấy lại tinh thần, khí thế bừng bừng đi đến trường.
Chuẩn bị tâm lý cả một đêm, cậu đã hạ quyết tâm: Tên biế. n thái bên cạnh có thế nào thì Khang Vạn Lý cũng không hề sợ đâu.
Sau khi cổ vũ bản thân, Khang Vạn Lý xấu hổ đeo khẩu trang lên, lúc này cảm thấy an toàn hơn được một chút.
Đạp xe hơn hai mươi phút, Khang Vạn Lý cuối cùng cũng đến trường nhưng lại bị bác bảo vệ chặn lại trước cổng.
"Cậu kia, đồng phục của cậu đâu?"
Bị bảo vệ nhắc nhở, lúc này Khang Vạn Lý mới chú ý tới những học sinh xung quanh bước vào trường ai cũng mặc một bộ đồng phục màu xanh lam trắng cả.
Chỉ có một mình cậu là mặc quần áo bình thường, đã vậy còn màu vàng, cực kì nổi bật.
"Cháu không có đồng phục ạ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!