"Em không nghe Tranh Tranh nói qua đứa bé Thẩm Minh Triết này, là cậu chủ nhà ai sao?"
Sở Anh Lạc hỏi cẩn thận.
Diệp Ân Tuấn lại hơi nhíu mày, thấp giọng nói: "Được rồi, vẫn là đợi Diệp Tranh khỏe lại tự mình nói với bạn học đi. Cô chăm sóc thằng bé cho tốt, nhà thiết kế Lisa lần này xảy ra chuyện, tập đoàn Hoàn Trí chúng ta bị đẩy ra đầu ngọn sóng, tôi phải tới bệnh viện chăm sóc."
Nói xong, Diệp Ân Tuấn đứng dậy muốn rời đi, lại bị Sở Anh Lạc túm cánh tay lại.
"Ân Tuấn, công ty nhiều người như vậy ai cũng có thể chăm sóc, huống chi nhà thiết kế Lisa là phụ nữ, anh là đàn ông chăm cô ấy không được tiện lắm, anh thấy như vầy có được không? Em thay anh đi chăm sóc cô ấy? Dù sao em là phụ nữ, giữa em và cô ấy sẽ không ngại ngùng có phải không?"
Đôi mắt Sở Anh Lạc lấp lánh.
Diệp Ân Tuấn lại nhàn nhạt nói: "Không cần, mặc dù cô là phụ nữ, nhưng giữa cô và Lisa có chút đụng chạm, hơn nữa toàn bộ Hải Thành đều biết, nếu như cô qua đó chăm sóc tốt thì không nói, chăm sóc không tốt, tập đoàn Hoàn Trí chúng ta có thể sẽ thật sự xong đời. Cô vẫn là ở nhà chăm sóc tốt Diệp Tranh đi."
"Nhưng mà."
"Được rồi, cứ quyết định như vậy đi. Diệp Tranh là người thừa kế của nhà họ Diệp, cô chăm sóc tốt cho thằng bé mới phải."
Diệp Ân Tuấn cắt đứt lời của Sở Anh Lạc, đứng dậy rời đi.
Sở Anh Lạc nhìn bóng lưng của anh, ít nhiều cũng hơi bất an.
Phải làm sao đây?
Diệp Ân Tuấn rời khỏi nhà họ Diệp, tới công ty một chuyến, phát hiện bộ phận an ninh đang sửa chữa hệ thống an ninh mạng sau khi bị xâm nhập, lập tức thấy đau đầu.
Rốt cuộc là vấn đề ở chỗ nào?
Tại sao gần đây nhiều chuyện như vậy chứ?
Chẳng lẽ có liên quan đến Thẩm Hạ Lan?
Lúc anh trở lại phòng bệnh, Thẩm Hạ Lan vẫn đang ngủ, hộ lí nói cô nghỉ ngơi không được yên tốt.
Diệp Ân Tuấn đuổi hộ lí ra ngoài, đích thân anh trông chừng.
Sau khi Thẩm Minh Triết tới nhà trẻ, theo bản năng nhìn chỗ ngồi của Diệp Tranh, khi thằng bé phát hiện chỗ ngồi của Diệp Tranh trống không, đôi mắt thoáng qua vẻ lo âu.
"Biết tại sao hôm nay Diệp Tranh không tới không?"
Thằng bé hỏi bạn học Tiểu Cường bên cạnh.
Tiểu Cường thấp giọng nói: "Nghe nói Diệp Tranh hôm qua bị mẹ cậu ấy đánh, nửa đêm sốt, hôm nay người của nhà họ Diệp tới xin nghỉ, nói cậu ấy vẫn chưa tỉnh lại."
Tay Thẩm Minh Triết đột nhiên đan vào nhau.
Diệp Tranh bệnh rồi?
Thằng bé đột nhiên hơi áy náy.
Cả ngày trời Thẩm Minh Triết đều không yên lòng, trong đầu không ngừng hiện lên dáng vẻ Diệp Tranh lắc lư đi theo sao thằng bé.
Thật ra thì ngoài việc cậu ấy là con trai của Diệp Ân Tuấn, cũng không có đặc biệt ghét gì nữa không phải sao?
Thẩm Minh Triết đấu tranh, mãi cho đến khi tan học, đi theo Lam Tử Thất tới bệnh viện, khoảnh khắc thấy Diệp Ân Tuấn, Thẩm Minh Triết lại hơi lùi bước.
"Sao vậy?"
Lam Tử Thất cảm nhận được khác thường của Thẩm Minh Triết, ít nhiều hơi khó hiểu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!