Chương 99: Phiên Ngoại 2

Vụ náo động của Lục Thận Hành gây chấn động khắp các thành phố trong nước, hắn thậm chí còn vận dụng quan hệ lan đến nước ngoài, nghĩ mọi cách để quét hết toàn cầu.

Trần Phương có chút sợ hãi, "Lão Lục, con trai mở tiệc chiêu đãi kể chuyện, có phải là di chứng hay không?" Bà càng nói càng nhanh, "Tôi đã nói thế nào? Nhìn đi, bây giờ phải làm sao đây?"

Máy bàn trong nhà và di động của bọn họ réo liên tục, bọn họ dứt khoát tắt máy.

"Hoảng cái gì?" Lục Quốc Mậu đang ngồi gõ gõ lên tay vịn ghế dựa, trấn định nói: "Yên lặng chút đi."

"Câu chuyện rất thú vị, rõ ràng logic, cho thấy nó vẫn rất bình thường."

Trần Phương trợn trắng mắt, cho các ông lớn truyền thông tin tức lớn như vậy chỉ để kể chuyện, thế còn gọi là bình thường?

Trong nhà có đủ thứ suy đoán, bên ngoài cũng nhiều lời đồn đãi.

Một số cảm khái có tiền thì tùy ý, thật biết chơi, một số đắm chìm trong câu chuyện, vì không nghe được kết thúc mà day dứt.

Các phóng viên từng người giải tán, Lục Thận Hành còn đứng tại chỗ, hắn kéo kéo cổ áo sơ mi, có chút bực bội.

Trợ lý tiến lên, cẩn thận nói: "Lục tổng, người đã đi cả rồi."

Giọng của cậu ta rất nhỏ, phát hiện người đàn ông trước mặt này cực kỳ yếu ớt.

Chắc là kể chuyện tới mệt rồi, cũng có khả năng là bị những câu hỏi thượng vàng hạ cám của truyền thông kích thích.

Lục Thận Hành lạnh lùng nhìn, "Mắt tôi không mù."

Trợ lý nuốt ngụm khí, yên lặng lui về phía sau.

Lục Thận Hành thở dài thật sâu, chân vừa nhấc lên nghe được tiếng bước chân ở cổng lớn lại dừng lại, phản xạ có điều kiện quay đầu.

Hắn thấy một người đàn ông xa lạ.

Cách hư không, hai ánh mắt giao nhau.

Cái liếc mắt kia qua đi, tim Lục Thận Hành đập nhanh hơn, hạnh phúc gần như tràn ra hai mắt.

Người đàn ông mang khí chất kiên nghị lạnh lùng mở miệng, giọng nói êm tai, lời nói ra làm Lục Thận Hành cảm thấy cực kỳ bất ổn.

"Anh là ai?"

Lục Thận Hành bước đến chỗ y, "Lục Thận Hành."

Giữa mày bình thản của người đàn ông hơi chau lai, không quen.

"Chuyện anh kể làm tôi có chút quen thuộc."

Lục Thận Hành biến sắc, người này chưa từng nghe qua tên của hắn, đối với vẻ ngoài xa lạ này của bản thân cũng vô cùng bình thường, vì sao lại không nhớ những chuyện đã xảy ra trong quá khứ?

Nếu hắn đã trở lại thế giới hiện thực, người này hẳn là cũng phải thoát ly hệ thống rồi mới phải.

Lục Thận Hành nhìn chằm chằm người trước mắt, ánh mắt kiên định nảy sinh ác độc, sợ y đột nhiên biến mất.

"Ting Lục tiên sinh, trước đó đã từng nhắc nhở ngài, đối phương đã là một thân thể độc lập."

Đệt, Lục Thận Hành chửi nhỏ một tiếng.

Giữa mày người đàn ông càng nhíu chặt.

Nhất định là tối hôm qua mình không ngủ ngon mới ma xui quỷ khiến bỏ ba mươi phút chạy xe từ đầu đường đến đây để nghe cái người trước mặt tỏ ra thô lỗ này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!