Chương 6: (Vô Đề)

Ta cũng sớm quên mất lời dặn đừng gây chuyện của Phạm Trần An.

Chúng ta đánh nhau càng lúc càng hăng.

Cuối cùng nàng ta túm tóc ta, còn ta thì xé rách y phục của nàng.

Đám nha hoàn xung quanh hoảng hốt can ngăn, tiếng ồn ào khiến một số khách quý đang dạo mát sau tiệc cũng bị kinh động mà kéo đến.

Và thế là lớn chuyện rồi.

Phạm Trần An bước ra từ đám đông.

Hắn đi thẳng tới trước mặt ta, chắn tầm nhìn của mọi người.

Cúi đầu liếc ta một cái, giọng trầm xuống: 

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Ta tự thấy mình có lý, không sợ gì, chỉ tay về phía nha hoàn kia:

"Nàng ta bôi nhọ! Nàng ta nói tiểu thư nhà ta là hồng nhan họa thủy!"

Vừa dứt lời, bầu không khí xung quanh lập tức lặng ngắt như tờ.

Mọi người đều biết ta là nha hoàn của phủ nào, cũng rõ tiểu thư ta nhắc đến là ai.

Nha hoàn kia sắc mặt trắng bệch, mím môi không dám nói lời nào.

"Song Nhi, chuyện gì vậy?"

Một vị quý phụ nhân bước ra từ trong đám người, đi tới cạnh nàng ta.

Ta nhìn rõ khuôn mặt ấy, lập tức trừng lớn mắt.

Lâm Tố Tố!

Thì ra là người của nàng ta?

Vậy thì việc bị nói xấu cũng không lạ, nàng ta xưa nay đã chẳng ưa gì ta.

Nha hoàn tên Song Nhi kia cụp mắt cúi đầu đứng bên cạnh chủ nhân.

Mấy nha hoàn khác cũng đã hấp tấp kể lại mọi chuyện cho đám người xung quanh nghe.

Lâm Tố Tố là người luôn bênh vực người của mình, ta đoán chắc lần này nàng sẽ bao che cho nha hoàn.

Ta vừa nghĩ xong, liền nghe một tiếng chát! — một cái bạt tai giòn tan.

9

Ta ngẩng đầu kinh ngạc, chỉ thấy Song Nhi đang quỳ dưới đất, hai tay ôm má, đôi mắt đỏ hoe.

Lâm Tố Tố trầm giọng quở trách: 

"Bình thường ta dạy ngươi như thế nào? Nói xấu sau lưng người khác, ngươi có biết sai không?"

Song Nhi rụt rè đáp: Song Nhi biết sai.

Xin lỗi mau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!