Diêm Vương nhún vai một cách vô tội:
"Cái c.h.ế. t của ngươi, đúng là không phải tai nạn. Đám sơn tặc ở Lạc Hà Sơn là người của Trường Ninh vương."
"Trường Ninh vương thấy ngươi xinh đẹp, nhưng nhà họ Tô lại danh giá, hắn không thể ngang nhiên ra tay nên mới nghĩ ra cái trò dơ bẩn kia."
"Hắn lúc đầu không định lấy mạng ngươi. Hắn chỉ muốn chiếm lấy người ngươi. Chỉ là, hắn không ngờ…"
Không ngờ ta lại cứng đầu đến mức thà c.h.ế. t không khuất phục, tự mình nhảy xuống vực.
Trường Ninh vương sau đó lập tức cho người bịt đầu mối, xử lý toàn bộ đám sơn tặc.
Nhưng hắn cũng không ngờ, trong đó lại có một tên trốn thoát, đào thoát tới một ngôi làng nhỏ, mai danh ẩn tích suốt mấy năm trời…
Câu chuyện tiếp theo, ta cũng đã dần ghép được rồi.
Tên sơn tặc sống sót ấy bị Phạm Trần An tìm được.
Từ miệng hắn, chân tướng năm đó dần hé lộ.
Diêm Vương thở dài:
"Rõ ràng còn có nhiều cách tốt hơn để báo thù, sao phải nóng vội như vậy…"
Tạ Minh Triều cũng từng hỏi điều ấy.
Rõ ràng còn có nhiều cách hơn, có thể âm thầm từng bước từng bước vạch trần, vì sao lại lựa chọn cách liều lĩnh ấy?
Ta nhớ rõ, Phạm Trần An đã đáp lại thế nào.
Hắn nói:
"Ta không muốn Cẩm Sắt lại bị người ta mang ra bàn tán nữa."
Những lời đầy ác ý, những lời đồn đoán ầm ĩ, thị phi, mỉa mai – một lần là quá đủ.
Còn hắn, chỉ cần Trường Ninh vương phải chết.
Chết như thế nào, có ai biết được sự thật hay không, hắn không quan tâm.
13
Phạm Trần An rất cẩn thận, không để lại bất kỳ chứng cứ nào.
Nhưng tối hôm đó, khi hắn trở về, lại bị một bà lão bán bánh nhìn thấy.
Bà ấy còn trông rõ vết m.á. u trên vạt áo hắn.
Sáng sớm hôm sau, quan sai của Đại Lý Tự đến.
Phạm Trần An đứng yên, để họ lục soát người, rồi lặng lẽ bị áp giải đi.
Ta đứng giữa đám người đang hoang mang lo lắng, nhìn theo bóng lưng của Phạm Trần An, tim đập càng lúc càng nhanh, nhanh đến mức bắt đầu đau.
…
Chỉ còn một ngày nữa, ta phải quay lại địa phủ.
Mà Phạm Trần An vẫn chưa được thả ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!