Chương 26: (Vô Đề)

Sơ Nhất cầm túi hoa quả lướt qua Kiều An Sâm, cô có thể cảm nhận được ánh mắt anh dừng trên người mình, nhưng cô không phản ứng lại mà trực tiếp mở cửa.

Lúc vừa chạm nào nắm khóa cửa, phía sau truyền đến giọng nói của anh.

"Sơ Nhất...."

"Có chuyện gì sao?" Cô không quay đầu lại, rũ mắt hỏi.

Kiều An Sâm im lặng một chút, lần nữa kên tiếng, giống như là học sinh tiểu học báo cáo với giáo viên: "Anh, ngày mai anh được nghỉ."

"Ừm." Sơ Nhất lạnh lùng đáp một tiếng.

Kiều An Sâm lại im lặng, Sơ Nhất đợi vài giây không thấy anh nói gì, cô vào nhà và chuẩn bị đóng cửa lại.

Một bàn tay đột nhiên đưa ra ngay chỗ khe hở, khiến cô không đóng lại được, khuôn mặt Kiều An Sâm xuất hiện phía sau, cẩn thận dè dặt hỏi.

"Em không về nhà sao?"

"Không về." Sơ Nhất dứt khoát trả lời, trong mắt Kiều An Sâm hiện lên một tia mất mát, nhưng vẫn cố gắng nói: "Tối nay có thể cùng nhau ăn cơm không...?"

Anh đưa túi đồ ăn trong tay ra, nịnh nọt nói: "Anh có mua đồ ăn."

Sơ Nhất im lặng, cuối cùng vẫn mở của nghiêng người cho anh vào, đây là lần thứ hai Kiều An Sâm đến nhà cô, so với lần trước có chút khác biệt, anh có chút thận trọng đứng ở huyền quan.

Sơ Nhất mở tủ giày tìm cho anh một đôi dép lê mà lúc trước Sơ Thiên đi.

"Mấy ngày nay... một mình em có tốt không?"Kiều An Sâm thay giày xong, đứng thắng người nhìn cô, mỉm môi hỏi, Sơ Nhất bình tĩnh trả lời.

"Không khác biệt lắm, ngoại trừ buổi tối thiếu đi một người." Cô bổ xung tiếp.

"Những mặt khác giống y như trước."

"...."Dù Kiều An Sâm có chậm hiểu như nào cũng nghe thấy ẩn ý trong lời nói của cô, anh đứng đó không lên tiếng.

Sơ Nhất đi vào phòng bếp, Kiều An Sâm yên lặng đi theo cô, đem túi đồ ăn đặt trên bệ bếp, anh xắn tay áo chuẩn bị nấu ăn.

Sơ Nhất giúp anh lấy ớt và rau củ và nguyên liệu nấu ăn ra, Kiều An Sâm thấy vậy liền nói: "Em đi nghỉ đi, để anh."

"Hai người cùng làm sẽ nhanh hơn." Sơ Nhất không có biểu hiện gì quá lớn nói: "Em đói bụng rồi."

Kiều An Sâm không nói gì nữa, chỉ là động tác ngày càng nhanh hơn, hai người chen lấn trong phòng bếp, mỗi người làm một việc.

Thời gian mà hai người nấu cơm chung không nhiều, nhưng Sơ Nhất lúc nào cũng đảm nhận vai trò cắt rau củ và cái loại khác, đầu bếp Kiều An Sâm còn đem theo một con dao chuyên cắt tỉa rau củ.

Sơ Nhất thích ăn cá, Kiều An Sâm mua một con cá, bảo ông chủ mổ sạch sẽ rồi mang đến, anh rửa sạch sẽ, để lên trên thớt đập vài nhát dao, sau đó ướp gia vị.

Trong túi còn có một ít ớt đỏ rất cay, còn có một miếng ức gà và đậu phộng.

Sơ Nhất có thể đoán ra thực đơn hôm nay là gì.

Động tác của hai người rất nhanh, trong chốc lát đồ ăn đã chuẩn bị đầy đủ, Kiều An Sâm bật bếp cho nóng dầu, món đầy tiên anh làm là món gà cay.

Mùi ớt cay rất nồng, vừa mới bỏ vào đã tỏa ra khắp phòng bếp, Kiều An Sâm nghiêng đầu hắt hơi một cái, ánh mắt đỏ lên.

Sơ Nhất đem máy hút khói đến.

Một bàn đồ ăn đã được bưng ra, Kiều An Sâm như kiểu trải qua một trận đại nạn, liên tục dùng giấy chùi mũi, Sơ Nhất thấy vậy liền rót cho anh ly nước.

"Lần sau không muốn ăn món này nữa, quá cay."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!