Chương 25: (Vô Đề)

Rạng sáng.

Kiều An Sâm đẩy cửa bước vào, trong tròng tối om, ngay cả ánh đèn lúc trước cô hay để lại cho anh cũng không có.

Anh mở đèn, cúi đầu đổi giày rồi cởi áo khoác.

Cửa phòng ngủ đang đóng, Kiều An Sâm khẽ đẩy của ra, căn phòng tối đen, mơ hồ có thể thấy cô đang nằm trên giường.

Anh không suy nghĩ nhiều, đi đến cắm sạc điện thoại.

Điện thoại của Sơ Nhất cũng đặt ở đây, Kiều An Sâm vừa sạc điện thoại chuẩn bị đi tắm, điện thoại bên cạnh đột nhiên rung một cái, màn hình bỗng sáng lên.

Một tin nhắn xuất hiện trên màn hình khóa.

"Sinh nhật hôm nay trôi qua như nào rồi! Bánh kem có ngon không?"

Tên người gửi là Lật Tử, Kiều An Sâm biết đối phương là ai, nhưng điều làm anh ngạc nhiên chính là câu nói kia của Trình Lật.

Hôm nay.... là sinh nhật Sơ Nhất sao?

Kiều An Sâm sững sờ nhìn người trên giường, anh không nhìn rõ mặt Sơ Nhất, trong đầu lại hồi tưởng lại ngày sinh nhật của mình, lúc anh mới đẩy cửa ra.

Cô nhìn anh mỉm cười ngọt ngào, cẩn thận chuẩn bị bánh kem, cùng với món quà cô tặng anh.

Ngực như có tảng đá đè nặng, dường như có một loại cảm xúc gọi là áy náy xuất hiện, khiến anh có chút không thở nổi.

Kiều An Sâm mới nhớ tới sinh nhật của Sơ Nhất dường như vào tháng này, sau hôm sinh nhật mình anh còn cố ý xem giấy hôn thú của hai người, kết quả lại vội vội vàng vàng quên mất.

Lúc điện thoại sạc đã được một ít, Kiều An Sâm khởi động máy, phía trên xuất hiện rất nhiêu cuộc gọi nhỡ.

Còn có tin nhắn mà Sơ Nhất gửi cho anh.

Người bên cạnh dường như ngủ không được an ổn, hừ nhẹ hai tiếng, Kiều An Sâm đặt điện thoại xuống, cẩn thận ôm Sơ Nhất vào trong ngực, vỗ vỗ vai cô.

"Anh xin lỗi." Anh dựa vào gần bên tai cô khẽ nói.

Lúc Sơ Nhất tỉnh lại đã qua ngày hôm sau, bầu trời vẫn còn âm u, trong phòng không được sáng sủa cho lắm, dường như bị cái gì che lại ánh sáng.

Bầu trời hôm nay giống ý như tâm trạng của cô lúc này,

Kiều An Sâm vẫn như trước đi làm từ sớm, trên giường chỉ còn một mình cô, mí mắt Sơ Nhất giật giật, lông mi phủ xuống.

Ánh mắt lơ đãng lướt qua bên cạnh, đột nhiên nhìn thấy trên tủ có một miếng giấy ghi chú màu vàng, Sơ Nhất vươn tay lấy ra.

Phía trên là một hàng chữ chỉn tề lưu loát, nét bút có lực.

"Sinh nhật vui vẻ, xin lỗi em."

Phía dưới không có ghi tên, nhưng không ai khác ngoài Kiều An Sâm, Sơ Nhất im lặng, không biết đang suy nghĩ gì, lát sau cô dán tờ giấy kia về chỗ cũ.

Sơ Nhất liền thấy tin nhắn của Trình Lật, cô vẫn chưa tỉnh táo, ngây ngốc vài giây, vén chăn xuống giường.

Đánh răng rửa mặt xong, tới phòng bếp rót một ly nước ấm, sau đó mở tủ lạnh ra, bên trong có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn.

Cô lấy hai miếng bánh mì sandwich và sữa bò ra tùy tiện ăn một chút.

Tiếng chuông của đột nhiên vang lên, trên mặt Sơ Nhất lộ vẻ nghi hoặc, để đồ ăn trong tay xuống đi ra mở cửa.

Bên ngoài cửa là một người mặc đồng phục của nhân viên bán hàng, Sơ Nhất nhận ra, đây là đồng phục của một nhãn hiệu bánh kem nào đó, anh ta nở nụ cười tiêu chuẩn, đưa hộp bánh được gói đẹp đẽ cẩn thận trong tay cho cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!