Chương 19: (Vô Đề)

Đêm nay, Kiều An Sâm nhận ra tâm trạng của Sơ Nhất rất tốt, cô cười suốt quãng đường về nhà, đuôi mắt cong cong, ánh mắt sáng lấp lánh như chứa đựng cả bầu trời sao

Trước khi ngủ, cô còn ôm cánh tay của anh, hôm nay, cô có chút dính người.

Kiều An Sâm suy nghĩ một chút, hình như hai người đã lâu không có sinh hoạt vợ chồng.

Anh đưa tay ra vén tóc Sơ Nhất ra đằng sau tai, lòng bàn tay nâng mặt cô lên, ngón tay cái sờ sờ làn da nhẵn mịn phía dưới.

"Anh sao vậy?" Sơ Nhất chăm chú nhìn anh, Kiều An Sâm ngẩng đầu lên, khẩn trương nuốt nước miếng.

"Em có phải ...." Anh chần chờ.

"Hả...?"

Kiều An Sâm ngừng một chút, trực tiếp dùng hành động thay thế câu trả lời, anh cúi đầu xuống hôn cô.

Sơ Nhất sủng sốt, lông mày nhíu lại rồi giãn ra.

Cô đại khái có thể đoán ra được ý của Kiều An Sâm.

Hẳn là... đột nhiên bị luống cuống bởi sự nhiệt tình của cô, đắn đo suy nghĩ một lúc, cuối cùng tìm đại một lý do.

Cũng vì lâu rồi không có sinh hoạt vợ chồng cho nên cô mới nhiệt tình ám chỉ.

"...."

Sơ Nhất cũng không giải thích gì, cô yên lặng phối hợp với Kiều An Sâm, giống như người vợ vị đại ôm lấy người chồng ngốc nghếch.

Sau đêm Giáng sinh đó, Lam Thành nghêng đón một trận tuyết nhỏ, lúc giẫm chân lên tuyết còn in cả dấu chân, cả thế giới nhuộm một màu trắng xóa.

Vì trời lạnh nên Sơ Nhất không muốn ra ngoài, cô giống như một động vật nhỏ đang ngủ đông, mỗi ngày đều ở nhà vẽ tranh, tự nấu cho mình một ly trà sữa nóng nổi.

Kiều An Sâm có chút tò mò, không hiểu tại sao cô lại thích uống như vậy.

Có lần Sơ Nhất nấu trà rồi bảo anh nếm thử một chút, Kiều An Sâm cầm lấy ly của cô uống một ngụm, lông mày nhíu lại rồi lại giãn ra.

"Không ngờ nó lại khó uống như vậy."

"Ngon hơn cà phê của anh nhiều!" Sơ Nhất bao che cho tôn nghiêm ly trà sữa của mình.

Kiều An Sâm lắc đầu.

"Không, anh thấy cà phê ngon hơn một chút."

"Hừ." Sơ Nhất cướp lấy ly trà sữa của mình trong tay anh.

Kiều An Sâm ngạc nhiên, anh cảm thấy cô hơi keo kiệt.

Anh mới uống một ngụm trà sữa của cô thôi mà.

Sau lễ Giáng sinh là tết Nguyên Đán, mấy năm trước cô, Trình Lật và một số bạn khác cùng nhau đón năm mới.

Nhưng mà năm nay không giống vậy, năm nay cô là người đã có gia đình.

Dựa vào biểu hiện của Kiều tiên sinh, Sơ Nhất không chờ mong gì ở anh, nhưng vài này trước cô đã hỏi anh về kế hoạch cho kỳ nghĩ tết Nguyên Đán.

Hiển nhiên, anh không có kế hoạch gì.

Sơ Nhất nằm ở trên gường, kề vai sát cánh gần anh, cô đếm đầu ngón tay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!