Edit + Beta: Heo
Tuần mới, Đinh Dĩ Nam và Hoắc Chấp Tiêu cùng nhau đến Văn phòng Cửu Sơn, nhưng lần này, Đinh Dĩ Nam không mặc quần áo đi làm.
Hai cô em gái ở quầy lễ tân thể hiện những biểu hiện của những người đang làm việc tốt, và ngầm chạm khuỷu tay vào nhau. Khi các đồng nghiệp khác trong văn phòng nhìn thấy Đinh Dĩ Nam, tất cả đều ngạc nhiên nhìn anh và hỏi: "Đinh trợ, hôm nay nghỉ à?"
Đinh Dĩ Nam không muốn giải thích thêm, chỉ mỉm cười lịch sự và lắc đầu.
Buổi họp định kỳ sáng thứ hai vẫn diễn ra như thường lệ, Đinh Dĩ Nam vốn đã là người ngoài, muốn tham gia cũng không tiện, cũng không muốn tham gia. Cậu đợi cuộc họp thường lệ kết thúc ở khu văn phòng, hơn mười phút sau, các đồng nghiệp khác quay lại phòng làm việc với sổ ghi chép của họ, nhưng Hoắc Chấp Tiêu đã bị Hoắc Huân gọi đến văn phòng.
Đinh Dĩ Nam ước chừng Hoắc Huân đang tìm Hoắc Chí Tường nói chuyện Tống tiểu thư, có chút lo lắng hai cha con lại cãi nhau, nhưng cậu cũng biết mình bất lực nên trước tiên phải cầm các loại giấy tờ bàn giao khác nhau đến phòng nhân sự.
Thủ tục xin nghỉ việc không phức tạp, nộp giấy phép lao động, quyết toán lương … một bộ thủ tục đầy đủ chỉ mất mười phút.
Tuy nhiên, khoảng thời gian mười phút ngắn ngủi này cũng đủ để tin tức về việc từ chức của Đinh Dĩ Nam lan truyền khắp văn phòng.
Ngay khi Đinh Dĩ Nam rời khỏi phòng nhân sự, vài ba đồng nghiệp lập tức vây quanh cậu, trêи mặt ai cũng có vẻ mặt khó tin.
"Đinh trợ, tại sao cậu lại từ chức?"
"Tôi thấy bình thường cậu làm việc rất tốt mà."
"Hoắc sư quá nghiêm khắc với anh sao?"
"Trời ơi, ngay cả Đinh trợ cũng sắp từ chức. Thật khó có thể tưởng tượng được việc phục vụ Hoắc sư khó khăn như thế nào."
"Hoắc sư cũng đúng là, trợ lý tốt như vậy không biết quý trọng."
Đinh Dĩ Nam nghe đồng nghiệp lảm nhảm, trong lòng vừa cảm thấy bất lực vừa buồn cười. Rõ ràng là cậu đã chủ động từ chức, nhưng những người này trong tiềm thức tìm ra lý do từ Hoắc Chấp Tiêu.
"Không liên quan gì đến Hoắc sư." Đinh Dĩ Nam nói, "Tôi tự từ chức."
"Anh đã tìm được một công việc tốt hơn chưa?" Ai đó hỏi.
"Coi như là vậy đi." Đinh Dĩ Nam nói, "Thay đổi công việc không phải là bản chất của con người sao? Thực sự không có gì phải làm ầm ĩ cả."
"Nhưng anh là Đinh trợ, chẹp, khi anh mới đến, chúng tôi đều nghĩ rằng anh sẽ không thể tiếp tục kiên trì, nhưng đánh chết anh cũng không từ chức. Cuối cùng, chúng tôi không ngờ là bây giờ. … "
"Chỉ là thay đổi môi trường làm việc thôi." Đinh Dĩ Nam cười, "Bất cứ khi nào có cơ hội, mọi người sẽ còn có thể gặp lại mà."
"Công việc mới của cậu ở đơn vị nào?" Có người tò mò hỏi.
"Tôi tới giúp đỡ bạn học." Đinh Dĩ Nam trả lời đơn giản.
"Ra là, bạn học của cậu mời."
Những đồng nghiệp này cuối cùng đã chấp nhận lý do từ chức của Đinh Dĩ Nam, và không còn suy đoán về Hoắc Chấp Tiêu nữa.
"Thực sự là ước ao, nói đi là đi."
"Chúng ta vẫn là thành thật công tác đi."
"Chứ sao nữa?"
Sau một thời gian dài làm việc, mỗi động vật xã hội nên có ý tưởng nhảy trong đầu, nhưng có rất ít người thực sự hành động.
Chủ đề nói chuyện nhỏ dần chuyển từ Đinh Dĩ Nam sang tình hình thị trường của ngành xây dựng, Đinh Dĩ Nam không có việc gì làm nên không ngại trò chuyện với họ một lúc. Nhưng không lâu sau, Hoắc Chấp Tiêu bước ra khỏi văn phòng của Hoắc Huân với vẻ mặt ủ rũ và nói với Đinh Dĩ Nam: "Đinh trợ, đi với tôi."
Hai người trở lại văn phòng dưới ánh mắt đàm tiếu của đồng nghiệp, Đinh Dĩ Nam chủ động đóng toàn bộ cửa chớp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!