Edit + Beta: Heo
Hoắc Chấp Tiêu nói chuyện với người khác về công việc, thường thì Đinh Dĩ Nam sẽ ở bên cạnh anh. Bây giờ Hoắc Chấp Tiêu đi ra ngoài một mình, Đinh Dĩ Nam nhất thời vẫn có chút không thoải mái.
Cậu đến phòng ngủ của Hoắc Chấp Tiêu, dấu vết mây mưa của hai người đêm qua vẫn còn trêи giường.
Ít nhất trước khi đó, Đinh Dĩ Nam luôn tin rằng nhu cầu ȶìиɦ ɖu͙ƈ của cậu không cao, nên bình thường chủ phát tiết khi cần, cậu sẽ không bao giờ phóng túng quá độ. Nhưng khi nhớ lại niềm vui sướиɠ tột cùng đêm qua, cậu trở nên ngứa ngáy không thể giải thích được, muốn giải tỏa càng nhiều…
Dừng lại.
Đinh Dĩ Nam cắn đầu lưỡi và rút lại những suy nghĩ không đúng lúc.
Cậu thừa nhận rằng ȶìиɦ ɖu͙ƈ đối với cậu có hấp dẫn tuyệt vời, nhưng vấn đề là bây giờ Hoắc Chấp Tiêu không có ở nhà, cậu luôn suy nghĩ về nó, điều này thực sự không giống với phong cách của cậu.
Sau khi đổi ga giường xong, Đinh Dĩ Nam gọi cho Viên Phong để nói về việc thay đổi công việc.
Cả hai hẹn dùng bữa vào buổi trưa và nói về mọi chi tiết liên quan đến công việc.
Nhóm của Viên Phong có ít hơn mười người và tất cả mọi người đều rất có năng lực. Công việc chính tất nhiên là tổ chức tiệc, nhưng ngoài việc này, họ cũng phải tìm cách đáp ứng yêu cầu của khách hàng.
Ví dụ, vào ngày sinh nhật của một công tử ca nào đó, muốn một nữ ca sĩ nổi tiếng đầu tiên tham gia chương trình, họ phải liên hệ với công ty chủ quản của nghệ sĩ để bắc cầu.
Một ví dụ khác là một nhà giàu mới nổi muốn tổ chức một bữa tiệc trêи không trêи máy bay, họ cũng phối hợp với nhau và làm mọi cách để đạt được mong muốn của khách hàng.
Đinh Dĩ Nam nhanh chóng nhận ra rằng công việc này đòi hỏi kỹ năng giao tiếp và đàm phán mạnh mẽ, và có vẻ như nó không dễ sử dụng như anh tưởng tượng. Viên Phong bảo cậu đừng lo lắng, trước tiên hãy làm quen với cậu, sau đó sẽ sắp xếp công việc cụ thể cho cậu sau khi quen.
"Vậy thì khi nào tớ sẽ bắt đầu?" Đinh Dĩ Nam hỏi.
"Tất nhiên càng sớm càng tốt." Viên Phong nói.
Công việc mới đã được thương lượng xong xuôi, nhưng Đinh Dĩ Nam vẫn đang gặp phải một trở ngại. Nếu muốn bắt đầu càng sớm càng tốt, tất nhiên phải từ chức càng sớm càng tốt.
Trở về nhà, Đinh Dĩ Nam đã kiểm tra rất nhiều điều gây phẫn nộ mà gặp phải trong thời gian từ chức trêи Internet. Cậu đã chuẩn bị ít nhất một giờ trước khi gửi tin nhắn cho Hoắc Huân.
[Đinh Dĩ Nam: Hoắc tổng, khi nào ngài có thời gian? Tôi muốn nói chuyện với ngài về việc từ chức. ]
Đinh Dĩ Nam đã làm việc tại Văn phòng Cửu Sơn kể từ khi tốt nghiệp và chưa bao giờ từ chức. Cậu tưởng tượng chuyện này sẽ không dễ dàng, quả nhiên, hai tiếng sau Hoắc Huân gọi điện thoại tới.
"Cậu muốn từ chức sao?" Hoắc Huân hỏi.
"Vâng, Hoắc tổng."
"Lý do là gì?"
Đinh Dĩ Nam đã tìm ra lý do của mình, trả lời không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo: "Bây giờ công việc này rất căng thẳng đối với tôi, và tôi muốn thay đổi môi trường làm việc của mình."
"Không có việc gì dễ dàng, người trẻ tuổi." Hoắc Huân nói, "Trừ phi cậu muốn đi công viên canh cổng."
Tuy rằng Hoắc Huân không ở trước mặt cậu mà qua điện thoại, nhưng uy quyền từ người lớn tuổi vẫn khiến Đinh Dĩ Nam khó thở.
Không phải cậu không nghĩ tới sẽ trực tiếp ném đơn từ chức lên bàn của Hoắc Huân, phủi ʍôиɠ rồi bước đi. Nhưng học thức tốt của cậu đã nói với cậu rằng cậu không thể bất kính với các bậc tiền bối cùng trường đến vậy, chưa kể Hoắc Huân còn là cha của Hoắc Chấp Tiêu, cho nên cậu càng phải chu đáo.
"Cậu có bao nhiêu ngày nghỉ phép hàng năm?" Hoắc Huân lại nói, "sau khi nghỉ xong hãy trở lại làm việc."
Giọng điệu của Hoắc Huân hiển nhiên không muốn nói thêm nữa, tạo cho người ta cảm giác "mọi chuyện đã ổn thỏa".
Đương nhiên Đinh Dĩ Nam không thể từ bỏ như vậy, lập tức nắm lấy quyền nói: " Hoắc tổng, tôi không muốn nghỉ phép, tôi muốn từ chức."
Đầu dây bên kia im lặng trong một giây, rồi ông nói với vẻ thiếu kiên nhẫn khó nhận ra.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!