Edit + Beta: Heo
Hoắc Chấp Tiêu nghiêng đầu, nhướng mày nhìn Đinh Dĩ Nam rồi nói: "Không phải chúng ta đang nói về việc ba tôi rảnh quá hoá rồ sao?"
"Nếu anh muốn đi, tôi có thể giúp anh thu xếp." Đinh Dĩ Nam trong lòng đã có ý tưởng, không muốn lãng phí thời gian xoắn xuýt, cậu thờ ơ nới lỏng cà vạt, đi về hướng phòng ngủ dành cho khách, "Tôi sẽ đi tắm."
Hoắc Chấp Tiêu nắm lấy cổ tay Đinh Dĩ Nam, cong mắt nói: "Tôi đang đợi em trong phòng ngủ."
Đinh Dĩ Nam không lấy quần áo để thay vào phòng tắm, bước ra sau khi tắm rửa sạch sẽ, cậu chỉ lấy một chiếc áo phông rộng rãi khoác lên người.
Cậu đẩy cửa căn phòng được khép hờ của Hoắc Chấp Tiêu, lúc này Hoắc Chấp Tiêu đang dựa vào đầu giường, đầu tóc có chút ẩm ướt, có thể thấy anh đã tắm rất nhanh và thậm chí không nhận thấy rằng tóc của mình đang ướt.
Nhìn thấy Đinh Dĩ Nam chân trần đi vào, Hoắc Chấp Tiêu ngồi thẳng người, nheo mắt nói: "Em chậm quá."
Đinh Dĩ Nam không nói lời nào, quỳ gối leo đến bên người Hoắc Chấp Tiêu, Hoắc Chấp Tiêu lập tức thuận thế ôm eo cậu, muốn lăn qua đè lại trêи giường.
"Đừng nhúc nhích." Đinh Dĩ Nam dùng ngón trỏ chạm vào ngực của Hoắc Chấp Tiêu rồi ấn anh lại, sau đó nâng chân lên vắt ngang eo Hoắc Chấp Tiêu, từ trêи cao nhìn anh rồi nói, "Tôi tới đây. "
Hầu kết của Hoắc Chấp Tiêu trượt xuống, nhìn chăm chú vào "cảnh xuân" dưới quần áo của Đinh Dĩ Nam, rồi nói: "Được."
Đinh Dĩ Nam cúi xuống và hôn lên môi của Hoắc Chấp Tiêu. Đầu lưỡi của hai người không còn mạnh mẽ như trước, cố sức khơi dậy ham muốn của nhau. Nụ hôn kéo dài lâu, bớt điên cuồng hơn một chút, vương vấn hơn một chút.
(Bắt đầu từ chỗ này mình sẽ thay đổi xưng hô của hai người luôn ha.)
Ngay khi nụ hôn kết thúc, Đinh Dĩ Nam nhướng mắt liếc nhìn Hoắc Chấp Tiêu, sau đó ghé vào lỗ tai anh, cắn vào dái tai anh nói: "Em bắt đầu."
"Ừ." Cổ họng của Hoắc Chấp Tiêu phát ra tiếng rêи rỉ trầm thấp.
Môi Đinh Dĩ Nam theo đường hàm của Hoắc Chấp Tiêu đến hầu kết của anh, đầu lưỡi đảo qua đảo lại trêи khớp xương nhô lên. Hoắc Chấp Tiêu hợp tác nâng cằm lên, dùng hai tay xoa bóp ʍôиɠ Đinh Dĩ Nam, chống lại ý muốn hung hăng.
"Nam Nam." Hô hấp của Hoắc Chấp Tiêu ngày càng gấp gáp, Đinh Dĩ Nam có thể cảm nhận được vật dưới ʍôиɠ đang dần trở nên sưng tấy.
"Em ở đây."
Đinh Dĩ Nam hôn lên xương quai xanh và ngực của Hoắc Chấp Tiêu, sau đó ngậm chặt núm иɦũ ɦσα của Hoắc Chấp Tiêu mà không hề báo trước.
Hoắc Chấp Tiêu hít một hơi và véo mạnh vào ʍôиɠ Đinh Dĩ Nam.
Việc ɭϊếʍ và cắn núm иɦũ ɦσα trêи người ai cũng rất thoải mái, nhưng Hoắc Chấp Tiêu luôn chiếm ưu thế trêи giường, cũng chưa từng được ɭϊếʍ qua.
Đinh Dĩ Nam nhẹ nhàng cắn đầu v* đã cương cứng, dùng tay phải xoa nắn cơ quan sinh ɖu͙ƈ đang ngày càng cứng hơn bên dưới lớp đồ ngủ.
Hô hấp của Hoắc Chấp Tiêu trở nên ồ ồ, hai tay anh chuẩn bị di chuyển trêи ʍôиɠ Đinh Dĩ Nam. Nếu không bị Đinh Dĩ Nam cấm chạm tay vào xung quanh, e rằng ngón tay của anh đã xâm nhập vào cái lỗ nhỏ đang đóng chặt rồi.
Đinh Dĩ Nam ngậm lấy hai đầu v* căng phồng lên rồi thỏa mãn tiến xuống, đến bụng dưới dọc theo khe hở của cơ bụng.
Bộ đồ ngủ rộng rãi không còn kìm hãm được vũ khí đứng thẳng, Đinh Dĩ Nam vừa mới nhẹ nhàng cởi bỏ dây lưng quần, vật to lớn liền lộ ra ngoài.
Cậu thở phì phò trêи hình đầu nấm xinh đẹp, ngước mắt lên nhìn Hoắc Chấp Tiêu hỏi: "Muốn em ăn anh sao?"
Lần trước Hoắc Chấp Tiêu nói về giấc mơ của mình, anh đã đề cập đến việc Đinh Dĩ Nam nên ăn anh, Đinh Dĩ Nam không ngốc, đương nhiên cậu biết ăn ở đâu.
"Đương nhiên." Hoắc Chấp Tiêu trầm giọng trả lời.
Đinh Dĩ Nam mở đôi môi hồng hào và đưa dương v*t đỏ ngầu vào miệng cậu.
Thứ đó của Hoắc Chấp Tiêu thực sự rất lớn, hơi khó xử lý. Tuy nhiên, Đinh Dĩ Nam rất kiên nhẫn, môi cậu dính chặt vào que thịt, dùng lực hút vừa đủ để khiến lớp da bề mặt trượt qua lại trêи rãnh nước.
Dịch thể từ miệng nấm nhanh chóng rỉ ra, cậu dùng đầu lưỡi khoan vào miệng nấm tùy ý khuấy động, nhưng lúc này Hoắc Chấp Tiêu đột nhiên nắm lấy tóc sau đầu cậu và buộc cậu phải nâng cằm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!