Edit + Beta: Heo
Đinh Dĩ Nam vẫn viết báo cáo cho Hoắc Chấp Tiêu.
"Đổi báo cáo lấy một tấm nệm cũng không được sao?"
Hoắc Chấp Tiêu mím chặt môi, trong mắt hiện lên vẻ khó chịu, coi như Đinh Dĩ Nam nhẫn tâm, bất công. Rõ ràng là anh có tâm đưa cái nệm, nhưng cuối cùng nó lại trở thành cái cớ hợp lý để Đinh Dĩ Nam viết bản báo cáo.
Đinh Dĩ Nam có thể thấy được Hoắc Chấp Tiêu thật sự chống lại việc viết báo cáo, do dự một hồi, trong đầu tính toán một cái, cái nệm này đắt tiền, mấy tiếng đồng hồ cũng không đổi mấy tiếng cậu đi làm, cũng không lỗ lắm..
Lật lại dữ liệu trong gần như cả đêm, xóa nó nhiều lần. Khi Đinh Dĩ Nam gõ xong dòng cuối cùng của báo cáo, thì đã 11 giờ tối.
Đinh Dĩ Nam hiếm khi làm thêm giờ cho đến thời điểm này, huống chi những thủ tục giấy tờ như báo cáo, cậu sẽ chỉ hoàn thành nó trong văn phòng.
Nhưng Hoắc Chấp Tiêu đã hoàn thiện bản thảo thiết kế của Thư viện thôn Tam Dương, cả hai sẽ đến thôn Tam Dương công tác lần nữa. Đinh Dĩ Nam không muốn trì hoãn công việc viết báo cáo cho đến khi cậu trở về sau chuyến công tác.
Sau khi tắm xong, cậu trở lại phòng ngủ, như thể đang tự thưởng cho mình, nằm thư thái trêи chiếc nệm mới thay.
Những món đồ gia dụng đắt tiền như thế này hiếm khi có sẵn trong kho trong nhà máy. Thường thì đặt cọc trước, thỏa thuận thời gian giao hàng, sau đó nhà sản xuất giao hàng tận nơi.
Nhưng tấm nệm của thương hiệu này tình cờ còn kϊƈɦ thước là 1,5 mét, vì vậy Đinh Dĩ Nam đã tận hưởng cảm giác ngủ tuyệt vời vào đêm hôm đó. Về phần Hoắc Chấp Tiêu, anh phải đợi thêm nửa tháng.
Trước khi tắt đèn và đi ngủ, Đinh Dĩ Nam theo thói quen nhìn vào điện thoại của mình một lúc. Ngay khi cậu chuẩn bị khóa màn hình, hai thông báo WeChat hiện lên trêи đầu màn hình.
[Hoắc Chấp Tiêu: Tôi bị muỗi đốt]
[Hoắc Chấp Tiêu: Picture. jpg]
Đinh Dĩ Nam bấm vào bức ảnh, cầm điện thoại lên xem kỹ, một lúc lâu sau mới thấy được chỗ Hoắc Chấp Tiêu bị cắn.
Hoắc Chấp Tiêu nên nằm nửa người trêи giường, cầm điện thoại chụp ảnh nửa thân trêи trần trụi của anh từ bên cạnh. Cơ thể với bờ vai rộng và eo hẹp được nhô ra một cách sinh động trong bức ảnh, và cơ ngực và bụng rõ ràng dường như là chủ đề của bức ảnh.
Vết cắn ở bên eo, với một chấm đỏ nhỏ không đáng kể. Nếu Hoắc Chấp Tiêu không nói trước với Đinh Dĩ Nam một con muỗi đang cắn anh, thì Đinh Dĩ Nam sẽ không để ý đến chỗ đó.
[Đinh Dĩ Nam: Có kem chống muỗi trong ngăn kéo của bàn cà phê]
Đinh Dĩ Nam điện thoại xuống sau khi nhấn nút gửi, nhưng sau đó điện thoại lại rung lên.
[Hoắc Chấp Tiêu: Nệm mới ngủ có thoải mái không? ]
Đinh Dĩ Nam suy nghĩ một lúc, và nhận xét một cách khách quan: Rất tốt.
[Hoắc Chấp Tiêu l: Tôi không có nệm mới để ngủ]
[Hoắc Chấp Tiêu: Muỗi vẫn cắn tôi]
Thích thú với việc lên tấm nệm mới trước, nhưng Đinh Dĩ Nam vẫn cảm thấy tiếc nuối vì điều đó. Nhưng cậu không cho rằng đó là vấn đề của mình, cậy chỉ có thể nói rằng cậu may mắn hơn Hoắc Chấp Tiêu một chút.
[Hoắc Chấp Tiêu: Tôi lại bị mất ngủ]
[Đinh Dĩ Nam: Có trà an thần dưới tủ TV]
Sau khi tin nhắn này được gửi đi, Hoắc Chấp Tiêu đã không trả lời. Đinh Dĩ Nam cho rằng anh đã đi pha trà nên đặt điện thoại xuống để đi ngủ.
Nệm cao cấp thật sự êm ái, như được ai đó nhẹ nhàng nâng đỡ gót chân. Đinh Dĩ Nam nhanh chóng làm trống não và chìm vào giấc ngủ mê man. Nhưng chưa được lâu thì những tiền rung bên gối kéo cậu trở lại thực tại.
Cậu sốt ruột nhấc điện thoại di động lên xem, là cuộc gọi của Hoắc Chấp Tiêu.
"Gì đấy?" Đinh Dĩ Nam cau mày và kiên nhẫn nhấn nút trả lời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!