Chương 15: (Vô Đề)

Ư…ưm…

Phong dần tỉnh lại. Trước mắt nó là khung cảnh lộn xộn, đồ đạc trong nhà nằm ngổn ngang khắp nơi. Ông Đạo đang ngồi kế bên, gương mặt hiện rõ sự lo lắng:

– Con có sao không? – Ông hỏi.

Phong liền bật dậy, dác dác nhìn xung quanh như để tìm kiếm thứ gì đó:

– Nó…nó đâu rồi? Thằng Hùng nữa….?

Ông Đạo cười nhẹ:

– Nó biến mất rồi…. ngay khi người đàn ông kia đưa cậu Hùng đi!

– Ông nói sao? – Phong thảng thốt – Hùng…bị hắn ta bắt đi rồi…. Nhưng mà hắn là ai chứ?

– Ba không biết? – Ông Đạo lắc đầu – Nhưng ba nghe được hắn có lẩm nhẩm 1 câu….

– Câu gì…?

- Phong sốt suột.

"Cuối cùng…thì cũng đã đến lúc rồi" – Ông Đạo nhắc lại câu nói của người đàn ông kia. Kết nối mọi chi tiết mà mình biết được, cộng với hành động của hắn ta…. Phong đã mơ hồ đoán ra được người đàn ông đó là ai….

Như để chắc chắn hơn giả thuyết của mình, Phong quay sang hỏi:

– Con người…có thể điều khiển được ma quỷ không?

– Tất nhiên là có thể – ông Đạo gật đầu – Chỉ cần con đang giữ thể xác của họ…thì có thể dùng bùa ngãi để điều khiển linh hồn, thậm chí ngay cả khi linh hồn đó đã biến thành ác quỷ…

– Còn nữa…

- Phong ngập ngừng – Có điều gì về nghi lễ đó mà ông chưa cho tôi biết không?

Ông Đạo trầm ngâm 1 chút rồi nói:

– Bản chất của nghi lễ này là dùng sức mạnh của linh hồn người sống để trấn áp linh hồn người chết…Nên việc sử dụng linh hồn của ai…không quan trọng…

– Ý của ông là…. tìm 1 người khác để thay thế mình vẫn được sao? – Phong sửng sốt.

– Đúng …. nhưng nếu làm vậy, thì người thay thế đó chắc chắn sẽ chết. Ba không nói ra cách này vì sợ rằng khi tụi con không tìm ra được kẻ đã trốn chạy cách đây 2 năm….. sẽ gây ra chuyện nghiêm trọng…..

- ông Đạo giải thích.

Vừa nghe ba mình nói đến đây, Phong liền thở dài:

– Ông lo lắng vô ích rồi. Chúng ta không cần tìm hắn đâu…. hắn đã đích thân đến tìm chúng ta rồi đó!

– Con nói sao? Vậy người đàn ông đã bắt thằng Hùng đi là….

- Ông Đạo trố mắt kinh ngạc.

Phong gật đầu:

– Chính là kẻ bỏ cuộc năm đó…Hay phải gọi hắn bằng cái tên là…Tân!

Dứt lời, Phong chợt nhớ lại câu nói của Tân, nó lẩm bẩm lại câu nói của Tân:

– "Cuối cùng cũng đã đến lúc rồi" …"Đến lúc rồi"…. Chết!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!