Bể bơi trong nhà của trang viên Hoàn Hồ cũng mang hơi hướng công nghệ tương lai, rất phù hợp với gu thẩm mỹ của Hạ Linh Tễ, những đường kim loại sáng lạnh, lộng lẫy và cao cấp đều được điều khiển hoàn toàn bằng thiết bị thông minh, riêng khu vực bể bơi đã chiếm hơn 100 mét vuông.
Dưới ánh đèn rực rỡ.
Những giọt nước trong vắt bắn tung tóe vào bờ, tán loạn ra tứ phía, rồi từ từ ngưng đọng lại rồi chảy vào bể bơi trong xanh.
Tần Mang sẽ chịu sự sỉ nhục này sao?
Đương nhiên là không rồi!
Vì vậy, sau khi Hạ Linh Tễ hỏi xong câu này, cô nặng nề xoay người lại, vòng cánh tay tinh tế của mình ôm lấy cần cổ thon dài của người đàn ông.
Dùng sức mà hôn lên.
Nhân tiện cũng không chịu thua kém nói: Anh cũng thử xem.
Vợ chồng tất nhiên là có phúc cùng hưởng, có họa cùng chịu!
Hạ Linh Tễ tựa người vào thành bể. Cánh tay với những đường cong rắn chắc đang ghé vào mép bể.
Ngon không?
Dưới ánh sáng rực rỡ, mặt mày cô gái sáng bừng lên, bộ dáng tươi cười dương dương tự đắc.
Đôi môi mỏng của Hạ Linh Tễ hơi đỏ lên.
Anh khẽ nhấm nháp, sau đó khẽ vuốt ve gáy cô: Không nếm ra vị gì.
Lại lần nữa.
Tần Mang: …..
Còn có thể như vậy sao?
Chiếc váy dài dệt kim màu đen và hai mảnh vải ren hoa lệ kiều diễm cũng đang nổi bồng bềnh trên mặt nước.
Cả người Tần Mang nhẹ bẫng, lông mi ướt át híp mắt nhìn qua.
Hình ảnh bên bể bơi đêm đó ngoài bữa tiệc từ thiện hiện lên trong đầu cô một cách khó hiểu.
Áo vest của Hạ Linh Tễ cũng nổi trên mặt nước.
Kể từ ngày đó, đã hai tháng trôi qua. Nhưng cô vẫn nhớ rõ ràng.
Tần Mang lại bắt đầu thất thần, nhìn hoa văn đen huyền bí gần như khắc sâu vào da thịt trên vai anh.
Bà Hạ, tập trung.
Ngón tay thon dài trắng lạnh của Hạ Linh Tễ chen vào khe hở giữa những ngón tay đang đặt trên bờ của cô.
Mười ngón tay đan nhau một cách mạnh mẽ bá đạo.
Không cho phép cô có bất cứ sự cự tuyệt nào.
Càng không cho phép cô thất thần.
Giọng nói Tần Mang mơ hồ:
"Anh đây là đang nếm cái gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!