Chương 32: (Vô Đề)

Khi trở về trang viên Hoàn Hồ, đã gần 5 giờ sáng, trời vẫn còn chưa sáng hẳn.

Cả đường đi Tần Mang đều dùng chiếc chăn nhỏ trong xe trùm kín mặt. Không có ý gì khác. Đơn giản là không còn mặt mũi gặp người.

Trong phòng ngủ chính, sau khi Hạ Linh Tễ tắm xong liền nhìn thấy Tần Mang vẫn như không có xương nằm dài trên ghế sofa, tấm chăn mỏng che kín lại khuôn mặt, bất động.

Người đàn ông tùy ý khoác lên người bộ áo ngủ, mái tóc ngắn chưa kịp sấy khô vẫn còn đang nhỏ từng giọt nước.

Một giọt, lại một giọt.

Dọc theo chuyển động của yết hầu, một đường uốn lượn rơi xuống.

Dưới khung cảnh màn đêm đang dần bị ánh sáng chiếm lấy. Nó giống như một nguy cơ đang tiềm ẩn.

Nhưng anh không để trong lòng, bước tới nhấc chiếc chăn mỏng lên:

"Bà Hạ, đây là….. xấu hổ và tức giận đến mức tự ngộp chết chính mình sao."

Tần Mang dùng những đầu ngón tay tinh tế che mặt lại. Xoay người đưa lưng về phía anh.

Có lẽ do trùm kín trong tối quá lâu, nên khuôn mặt trắng như tuyết ban đầu của cô gái đã nhuốm một màu hồng phấn, đến cả hai tai cũng như vậy.

Dáng người lả lướt duyên dáng cuộn tròn, càng làm tăng thêm dáng vẻ bất lực đáng thương của cô.

Hạ Linh Tễ tiến lên, nhẹ nhàng chạm vào cổ cô. Hơi ấm ẩm ướt dọc theo đầu ngón tay chạm tới cần cổ có chút mát lạnh.

Hiếm khi sinh ra vài phần thương tiếc.

Còn đau không?

Đau, đau chết mất!

Tần Mang cuối cùng cũng không nhịn được nữa.

Cô vỗ bang một cái vào mu bàn tay anh, trong đôi mắt ửng đỏ dường như bùng lên hai ngọn lửa nhỏ:

"Ai bảo anh không chuẩn bị kỹ màn dạo đầu."

"Dùng thanh sắt nóng đỏ đâm anh suốt 2 tiếng để anh cảm nhận được nỗi đau mà em đang chịu đựng nhé?"

Cái ẩn dụ này. 

Khiến Hạ Linh Tễ không tức giận được mà bật cười, cúi người bế cô từ ghế sofa lên, bình tĩnh nói:

"Nhịn mấy tháng, có chút không khống chế được."

Xin lỗi em.

Lời xin lỗi đột ngột khiến những lời mắng chửi của Tần Mang bị nghẹn lại, cố gắng nuốt trở lại. 

Lúc này cứ cứng đờ như vậy, đã được anh bế vào phòng tắm.

Từ từ?

Tần Mang đột nhiên phản ứng lại, anh đây là có ý gì?

Nhịn mấy tháng, có chút không khống chế được?

Nói qua nói lại vẫn là lỗi của cô?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!