Trong phòng tổng thống tại tầng cao nhất, Tần Mang đang đứng trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn, từ góc nhìn của cô có thể nhìn được gần một nửa Thanh Thành. Thành phố này có điện tích không lớn, nhưng lại có một phim trường quy mô lớn nhất.
Lấy khách sạn 5* này làm ranh giới phân chia, một nửa là tòa nhà cổ kính, giống như du hành về thời cổ đại, nửa còn lại là những tòa nhà cao tầng hiện đại cao chót vót, ánh đèn neon bật suốt ngày đêm, sự phân biệt rõ ràng như vậy đặc biệt là vào ban đêm, khiến người ta có cảm giác như đang lạc vào một vùng đất xa lạ mà kỳ ảo.
"Ha, fans của cô ta không còn đội ngũ marketing của phòng làm việc Chu Duyên dẫn dắt nữa, liền chó cùng rứt giậu mà bắt đầu mắng em lúc ra mắt bắt chước cô ta."
Mạnh Thính ngồi bên cạnh bàn trà gõ gõ máy tính.
OK.
"Anh đã gửi ảnh chụp thời gian em quay video ra mắt của em lên rồi."
Trên tấm kính phản chiếu màn hình máy tính đang sáng lên.
Tài khoản của Mạnh Thính đăng chính là bài viết đó—–
[Hot….. có dưa lớn!!!!]
Còn dưa lớn là gì, tất nhiên là những chuyện Thẩm Uyển Âm từ khi Tần Mang ra mắt đã chèn ép, ganh đua, dựa hơi hút máu, thậm chí còn chơi cô một vố.
Tần Mang chậm rãi ừm một tiếng,
Không cần xem weibo, cô cũng đoán được lúc này nhất định đã dấy lên một hồi gió tanh mưa máu.
Đáy mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt lạnh lẽo.
Lần trước bị Thẩm Uyển Âm chơi một vố, cô đã sớm muốn ăn miếng trả miếng.
Tần Mang cô xưa nay là người thù dai.
Mang toàn bộ những điều đối phương sợ nhất, muốn che giấu nhất phơi bày trước ánh sáng, đó mới là một phát xuyên tim.
Máy điều hòa đang bật ở mức thấp nhất, Tần Mang cầm lấy chiếc áo choàng ở bên cạnh khoác lên bờ vai thanh tú chỉ mặc một chiếc váy hai dây mỏng của mình. Nằm dài trên ghế sofa, đầu ngón tay gõ nhẹ vào màn hình mở album ảnh ra.
Sau đó mới uể oải thốt ra một câu:
"Cho anh 3 phút để làm người tốt, chuyện tốt. Trước tên nhắc nhở Chu đạo, kịch bản nên sửa thì nên sửa, phân cảnh của nữ hai nên cắt thì cắt, em thấy nâng nữ ba thành nữ hai cũng không tồi đâu."
Kỳ Nhung thuận mắt cô hơn nhiều.
Mạnh Thính trầm mặc vài giây: ….
"Cái này mà em nói là chuyện tốt sao?"
Tần Mang không đáp lại, tắt màn hình.
Ngay sau đó, trong phòng vang lên âm thanh gõ mõ.
Kèm theo đó là tiếng cô cười khanh khách:
"Tích lũy 1000 công đức, có thể đổi lấy một lần mất bình tĩnh."
Mạnh Thính mới ban đầu còn chưa hiểu ý cô nói là gì.
Cho đến 3 phút sau.
Bộ phận marketing của công ty điên cuồng gọi cho anh:
"Aaaaa! Anh mau quản Tần Mang điiiii!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!