Phía trước cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn là chiếc rèm đang mở rộng, những vệt nắng vàng nhạt chiếu vào, căn phòng trống trải hoa lệ như tràn ngập vẻ lộng lẫy rực rỡ dưới ánh nắng.
Qua một đêm, các phóng viên truyền thông vây quanh khách sạn dường như đã bốc hơi và biến mất không dấu vết.
Cô gái ngồi nhàn nhã trên ghế sofa cạnh cửa sổ có làn da trắng mịn như sứ, đôi lông mày thanh tú như được bàn tay họa sĩ vẽ cẩn thận, chiếc váy ngủ rộng tay che đi thân hình lả lướt, nhưng lại mang đến cho người ta một cảm giác quyến rũ và duyên dáng.
Rõ ràng là lười biếng, nhưng cả người lại có chút sinh khí hơn thường ngày.
Lúc này, đầu ngón tay trắng nõn đang gõ nhẹ lên màn hình điện thoại.
Hình ảnh nửa giờ trước hiện lên trong đầu Tần Mang—–
Aaaaaaaaa!!!
Chân trước fans còn khen cô tỏa sáng rực rỡ, nữ thần hạ phàm, nhưng không ngờ cô lại kéo ngã chân sau của chính mình.
Tần Mang gửi tin nhắn wechat cho người đàn ông đang họp trong phòng làm việc bên kia tường.
Tiểu sư tử kêu meo meo: [Hiểu? Tiểu sư tử ngậm miệng. jpg]
Cô nhất định phải để Hạ Linh Tễ bắt họ ngậm miệng lại! Đem mọi chuyện ngày hôm nay chôn chặt vào trong lòng!
Hạ Linh Tễ chơi đùa với chiếc di động, xương ngón tay thon dài và cao quý dưới ánh sáng rực rỡ lộ ra cảm giác lạnh lùng và xa lạ.
Mọi người trong phòng đang cố gắng giảm cảm giác tồn tại của mình xuống thấp nhất có thể, vì sợ bị sếp gọi điểm danh trước mọi người, trả lời những câu hỏi liên quan đến điện ảnh nghệ thuật.
Khác nghề cách nhau như núi, bọn họ thực sự không làm được!
Hạ Linh Tễ thong dong trả lời: [Hạ mỗ làm ăn chân chính, không giết người cướp của, mong cô Tần nên đi tìm người khác.]
Lời nói này có chút quen tai.
Tần Mang cắn môi dưới, thấp giọng mắng:
"Hạ Linh Tễ cái đồ chó này!"
Lại chơi cô.
Mạnh Thính đang ngồi trong góc, trong đầu anh ta lúc này tràn ngập cụm từ phu nhân mà chính miệng Hạ tổng đã nói.
Xoay vòng xoay vòng.
Anh ta chưa bao giờ dám nghĩ đến mối quan hệ giữa Tần Mang và Hạ Linh Tễ.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới.
Đột nhiên chưa kịp chuẩn bị nó đã đâm thẳng vào đầu anh.
Ngẩn người hồi lâu, vẫn cảm thấy có cảm giác không chân thực, cho đến khi Tần Mang nói đồ chó, anh ta mới thở phào ra một hơi.
Khó khăn mở miệng:
"Hai người….. hai người thật sự là….. là cái loại kia, cái loại quan hệ mà có thể cùng chung chăn gối?"
Lần đầu tiên, cái từ vợ chồng khiến anh ta cảm thấy bỏng rát trên môi, khó khăn đổi sang một từ khác.
Người kia là Hạ Linh Tễ đấy!
"Một khi tảng băng tan chảy, thì ngày tận thế sắp đến rồi" đấy!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!