Chương 8: Tặng thanh hồn

Ngày hôm sau, theo thói quen Quân Mẫn Tâm tới Lai Nghi điện thỉnh an cha nương.

Tĩnh Vương đang đánh cờ cùng tiểu thúc dưới tàng cây lớn trước cửa điện, hai nam nhân tuấn nhã một trắng một tím như bức tranh thủy mặc tinh xảo

xinh đẹp. Gió mát phất qua thủy tạ Bạch Liên, quân cờ đặt xuống tạo nên

âm thanh trong trẻo.

Mà Liễu Vương Phi lại một thân một mình ngồi ở ghế mây thêu hoa, kim trong tay chậm chạp không hạ xuống, thất thần

nhìn Tĩnh Vương và Quân Nhàn. Đôi lông mày cong cong xinh đẹp nhẹ xoắn

lại, ngưng kết với nhau gạt không hết ưu sầu.

Gần đây mẫu thân không hay cười. Quân Mẫn Tâm nghĩ ngợi đi tới nói: "Mẫu thân, người sao vậy?"

"A, Mẫn Nhi tới" Vương Phi phục hồi lại tinh thần, thả đồ may vá trong tay

xuống, kéo Mẫn Tâm vào trong ngực nhẹ giọng than thở: "Không sao. Chỉ là gần đây cảm thấy… Tình cảm giữa phụ thân con và thúc thúc vô cùng tốt!"

Thất thần trong chốc lát, Vương Phi gần như đau thương thở dài nói: "Hai huynh đệ bọn họ, thật… thật rất thân mật đấy."

Nghe vậy, Quân Mẫn Tâm ẩn ẩn cảm thấy dường như giọng nói mẫu thân có gì đó

không đúng. Nhưng suy nghĩ một chút lại cảm thấy phụ thân và tiểu thúc

là huynh đệ ruột, cũng là những nam nhân có tài, quan hệ bọn họ tốt thì

có gì kì quái?

Quân Mẫn Tâm tâm sự nặng nề, trở về phòng lật vài

tờ "Ly sử: Sự tích Phượng An còn lưu lại" (Chú thích: Phượng An là triều đại trước của nữ hoàng Quân Liên Thư), trong đó có một đoạn: "Phượng An năm thứ nhất, Khương quốc đại bại, phái sứ giả đến Ly quốc cầu hòa. Sứ

giả Khương quốc nói chuyện vô lễ, Nữ hoàng nổi giận, cầm Thanh Hồn kiếm

giết chết sứ giả, triều đình đổ máu tươi! Những người có mặt đều e sợ

thiên uy, quỳ xuống không dám mở miệng…"

Quân Mẫn Tâm liếc mắt về phía kiếm Thanh Hồn treo ở trên tường, thầm nghĩ thế nhưng đương triều

xảy ra chiếm giết, bà nội quả là một người ngoan tuyệt! Cũng không biết

thanh kiếm này đã dính máu tươi bao nhiêu người

Hôm qua Mẫn Tâm vốn định đưa Thanh Hồn cho tiểu thúc, nhưng Quân Nhàn nói

hắn chỉ dùng được trường kích, làm thế nào cũng không chịu nhận lấy

Thanh Hồn.

Quân Mẫn Tâm thầm nghĩ, gỡ Thanh Hồn treo trên tường

xuống, lại tìm kiếm trong phòng một hồi, tìm ra một cây sáo kim lần

trước xuất cung mua được. Nàng đẩy cửa phòng, một mình xuất cung tới chỗ Quân Nhàn và Trần Tịch.

Nơi ở tiểu thúc cũng không xa cửa Ly

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!