Chương 41: Tiểu Tứ thắng trận

Ở Tây Vực, người

người đều nói về chuyện nam nữ tinh thông cưỡi ngựa bắn cung, sùng bái

vũ lực. Trận quyết đấu giữa võ sĩ Trung Nguyên và võ sĩ Tây Vực này, tất cả bọn họ đều nhiệt huyết sôi trào, cả quảng trường đều là một trận

huyên náo.

Trong giây phút Mộc Cẩn phi thân ra võ đài kia, nhất

thời quảng trường đều yên tĩnh, sau đó giống như giọt nước rơi xuống

chảo dầu sôi, bộc phát ra một hồi hoan hô càng nhiệt liệt hơn nữa, các

nam nhân huýt sáo giơ loan đao trong tay hô lớn:

"Ồ! Mục Lặc Vương! Chinh phục nàng ấy! Chinh phục nàng ấy!"

Đao của Mục Lặc rất nhanh, dưới ánh mặt trời lưỡi đao ánh ra ánh sáng lạnh

chói mắt. Nhưng điều càng làm cho người khác ngạc nhiên hơn chính là

chiêu thức của Mộc Cẩn!

Mộc Cẩn không dùng đao cũng không dùng

kiếm, hai tay trống trơn song thân thể lại linh động mềm mại như nước,

biến ảo nhiều dạng. Vòng tay trên cổ tay, băng gấm bên hông, trâm cài

giữa tóc, cát bụi dưới chân… Phàm là những thứ mắt có thể nhìn, tay có

thể cầm, nắm nàng đều có thể lấy làm vũ khí để công, phòng.

Mục

Lặc nhanh và ngoan độc, Mộc Cẩn linh hoạt và nhanh nhạy, quả nhiên là

ngang sức ngang tài, chiêu thức công phòng không chê vào đâu được!

Một đao của Mục Lặc chém thẳng xuống đầu Mộc Cẩn,☾Diễn✩Đàn✩Lê✩Quý✩Đôn☽ nàng nâng cổ tay lên đỡ, chỉ nghe một tiếng "keng" vang lên thanh thuý, lưỡi đao của Mục Lặc cắm vào trong vòng đồng trên cổ tay của Mộc Cẩn một ít. Mục Lặc khẽ híp đôi mắt bị ánh mặt trời nhuộm thành màu xanh lá, sau

một khắc, thanh loan đao trong tay trái theo sát chém tới, Mộc Cẩn nhẹ

nhàng né tránh, thân thể mềm mại như một cơn gió, sau đó, dưới chân nàng đá một cái, hất lên một tầng bụi đất thật dầy về phía Mục Lặc!

Bụi đất nồng nặc đánh thẳng vào mặt, Mục Lặc dùng tay ngăn trở tầm mắt theo bản năng.

Chính là lúc này!!

Mộc Cẩn thấy hắn lộ ra sơ hở, lúc này không chút do dự rút trâm đồng tước*, xoay người bay vào trong bụi đất, dùng cây trâm dài nhọn đâm về phía

nam nhân cao lớn thon dài! Một khắc kia, thời gian dường như bị kéo dài

thả chậm, trong mắt những người vây xem đều là thiếu nữ trên sân cùng

mái tóc đen tản ra như ánh bình minh, váy như phù dung nở rộ, cùng với

đôi mắt rắn sắc bén như ẩn như hiện sau lớp bụi đất… (Trâm đồng tước:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!