Quân Mẫn Tâm bị chính
mẫu thân của mình giam lỏng tại cung Chu Vinh
- nơi sâu nhất trong Thiên Điện. Đó là một cung điện nhỏ ít người lui tới, mặc dù không đến nỗi
tan hoang nhưng lại tĩnh mịch tới mức khiến người ta sởn tóc gáy.
Một mình Quân Mẫn Tâm bị áp giải vào trong điện này, ánh sáng bốn phía có
màu xanh âm u, thỉnh thoảng có vài màn che bằng lụa trắng tung bay phấp
phới giống như gọi hồn. Cánh cửa phía sau nặng nề đóng lại, sau đó âm
thanh khoá cửa sột soạt vang lên, Quân Mẫn Tâm ôm lấy hai cánh tay đang
nổi da gà, không yên lòng quan sát bày biện bốn phía lạnh ngắt.
Trên bàn để một lư hương không dùng, lúc này lại giống như ma quỷ giương
nanh múa vuốt. Quân Mẫn Tâm rùng mình, ôm lấy lồng ngực đang có cảm giác đau đớn mơ hồ, khẽ ho vài tiếng.
Trong góc chợt truyền tới giọng nữ rất nhỏ nhưng quen thuộc: "Công chúa… Là người sao?"
Quân Mẫn Tâm lui về phía sau một bước, khàn giọng quát khẽ: "Người nào?!"
Trong bóng tối hai bóng dáng mảnh khảnh dắt nhau đi ra. Quân Mẫn Tâm híp mắt
nhìn kĩ một hồi mới nhận ra hai người kia là nha hoàn cận thân của nàng – Mộc Cẩn và Kim Lan!
Lúc này, tóc tai hai người bù xù, quần áo cũ rách, khuôn mặt có vài chỗ tím bầm ứ đọng, từng vết máu do bị roi đánh
hằn lên quần áo càng thêm đáng sợ. Quân Mẫn Tâm kinh hãi nhào tới:
"Mẫu thân dụng hình với các ngươi ư?! Các ngươi bị giam ở chỗ này đã bao lâu?"
Kim Lan siết chặt ống tay áo Quân Mẫn Tâm, khóc nức nở không nói ra lời,
cuộc sống mấy ngày nay không bằng cái chết khiến cho nàng gần như tuyệt
vọng. Lúc này thấy chủ tử của mình, trong nháy mắt tất cả uất ức và sợ
hãi đều bộc phát, chỉ cắn môi kìm chế khóc nức nở.
"Chúng nô tỳ ở trong này đã hơn nửa tháng." Mộc Cẩn vỗ lưng Kim Lan giúp nàng thuận
khí, nhỏ giọng nói: "Vương Phi và Vương Thủ Đức bận rộn đối phó quan
viên, người không giết chúng nô tỳ đã là trời ban ân lớn rồi."
"Mẫu thân, tại sao…" Quân Mẫn Tâm lẩm bẩm, đỡ mép bàn ổn định thân thể suýt
nữa ngã xuống, trong lòng vô hạn đau khổ không chỗ nói ra.
Không
biết qua mấy canh giờ, ngoài cửa có ánh lửa le lói tới gần, sau đó cửa
bị mở ra, một dáng người yểu điệu hoa lệ bước vào trong điện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!