Chương 17: Bức thư

Người Hồ xuôi nam, biên quan rối loạn không ngừng, Trần Tịch vốn dự tính cuối năm trở về

mừng năm mới, nhưng ngoài ý muốn phải dừng lại tại quân doanh biên

cương.

Biên thành phía Bắc...

Gió tuyết dầy đặc che phủ cát vàng, một thiếu niên mặc ngân giáp toàn thân mang theo hơi lạnh vội vàng đi vào lều vải.

Hắn cởi mũ giáp màu đỏ thuận tay đặt trên án kỷ thô sơ, tóc xoăn màu đen

tùy ý rũ xuống đầu vai, ngay cả khôi giáp lạnh lẽo cũng không kịp cởi

liền mở túi gấm cũ nát trong tay.

Là thư trong Vương cung ra roi thúc ngựa đưa tới.

Đồ trong túi rơi bịch một tiếng trên án kỷ, là hai lá thư và một chiếc

kính hộ tâm thượng hạng. Trần Tịch vừa gẩy gẩy kính hộ tâm vừa thuận tay mở một phong thư. Là tự tay Tĩnh Vương viết, không nghi ngờ gì chính là khen ngợi và thăm hỏi tướng sĩ biên cương, ngoài ra còn kèm theo quân

bổng cụ thể, phân phó Trần Tịch chiêu đãi các tướng sĩ thủ thành thật

tốt.

Mở phong thư thứ hai ra, đuôi lông mày Trần Tịch thoáng lộ

vẻ vui mừng. Hắn vội ngồi ngay ngắn lại, tiến tới đèn ngưu du cẩn thận

xem xét từng chữ. Chữ khải nhỏ nhắn xinh đẹp sạch sẽ, là nét bút của

Quân Mẫn Tâm.

"…Tiểu thúc mời lão thái quân và gia gia tới trấn

giữ Tĩnh cung, Lạc Trường An và Cừu Sơ Chiếu không dám càn rỡ, chỉ dám

lén thăm dò thật hư quân ta, toàn bộ trinh sát đều bị quân ta đánh giết. Hôm qua đoàn người Lạc, Cừu đã hồi kinh phục chức, hữu kinh vô hiểm…"

Trần Tịch yên lòng thở nhẹ ra một hơi, khóe miệng khẽ nhếch lên một đường

cong nhàn nhạt. Mấy hàng chữ cuối cùng không nói đến việc công, mà là tư tình:

"A Tịch, biên cương giá lạnh hiểm ác, người Hồ xảo trá quỷ quyệt, cần bảo vệ mình thật tốt! Hôm qua tìm được chiếc kính hộ tâm

được chế tạo hoàn mỹ, bền chắc, mong có thể bảo hộ huynh giữa thiên quân vạn mã. Luôn luôn phải mang theo, vạn lần không được gỡ xuống… Hơn

tháng không gặp, Mẫn Nhi rất nhung nhớ!!!

Tự bảo hộ, đừng nhớ ta, mong huynh quay về."

Đường đi xa xôi, bức thư qua tay nhiều người đã bị nhăn nheo. Trần Tịch duỗi

tay vuốt phẳng bức thư gấp lại chỉnh tề, sau đó kéo ngăn tủ đầu giường

ra bỏ thư vào trong đó. Trong ngăn kéo là một xấp thư dầy được xếp ngay

ngắn, vì thường xuyên bỏ ra xem nên giấy viết thư cũng có vết ố vàng nhỏ như sợi lông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!