Chương 13: Lục lạc

Trần Tịch cười nói: "Mấy ngày này ta ở Sương Mai điện làm nhiệm vụ, ngày đêm bảo vệ Công chúa an toàn."

Quân Mẫn Tâm sửng sốt hồi lâu, khoé môi không kìm được khẽ nhếch lên: "Cũng

chỉ là bệnh vài ngày, không cần phải làm như vậy. Kim Lan, đến dọn dẹp

phòng bên cạnh cho ổn thoả!"

Âm thanh thanh thuý bên ngoài 'vâng' một tiếng, Trần Tịch vội ngăn lại nói: "Không cần không cần! Rất sạch

sẽ, tự ta trải ra được."

Hai tiểu nha hoàn đứng ở cửa nhìn nhau, hé miệng buồn cười đi ra ngoài.

Phòng bên nhỏ hơn, bên trong có một bộ bàn ghế và một cái giường lót ván

cứng, trên bàn để một ngọn đèn dầu, chỉ cách phòng ngủ Quân Mẫn Tâm một

bức rèm cộng thêm một song cửa sổ dán giấy hoa lớn. Trước kia là chỗ ở

của hai nha hoàn thân cận, nhưng mấy ngày gần đây trời lạnh, Mộc Cẩn và

Kim Lan đến ngủ dưới chân giường của nàng, thuận tiện ban đêm thức dậy

xem xét than lửa.

Sắp xếp tốt chăn nệm, đặt y phục chỉnh tề ở đầu giường, Trần Tịch đốt một ngọn đèn dầu, tia sáng màu cam hắt bóng hắn

lên giấy trên cửa, tạo thành một hình ảnh xinh đẹp.

Mũi Trần Tịch trời sinh rất đẹp, giống như nụ hoa nở trong gió tuyết… Quân Mẫn Tâm thất thần nghĩ.

Bên trong, giọng nói của thiếu niên truyền tới: "Khi còn nhỏ, mẹ ta thường

nói với ta: Cây trúc vốn vô tâm, vô tâm thì vô thương, vô thương tức chí cường, trên đời chưa từng có điểm yếu." ('vô thương' là không bị

thương, 'chí' ở đây là nhất, có nghĩa mạnh mẽ nhất, không gì sánh được)

Vô tâm thì vô thương, vô thương là chí cường…

Quân Mẫn Tâm nhẩm trong lòng mấy lần, chợt hiểu. Nàng cười một tiếng, nói:

"Mẫu thân A Tịch chắc hẳn cũng là một nữ nhân tài cao hiểu rộng."

Sau cửa sổ giấy, hình bóng Trần Tịch giống như gật đầu một cái, âm thanh

nhàn nhạt: "Bà vốn xuất thân dòng dõi thư hương, theo phụ thân vào biên

thành nhậm chức thì đúng lúc gặp chiến loạn, bị người Hồ bắt đi, ở Bắc

Địa nhận hết khi nhục, năm ấy ta tám tuổi thì bà bệnh mất."

Quân

Mẫn Tâm trầm mặc, đây là lần đầu tiên Trần Tịch nhắc tới mẫu thân, mặc

dù chỉ đôi câu vài lời, nhưng lại ẩn chứa quyến luyến và cô đơn không

dứt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!