Chương 2: (Vô Đề)

Sáu

- Những câu chuyện hoang đường của Hồ Cảnh Viêm

Nhị ca Tống Dực Côn của ta không xứng với tên gọi của mình. Nói cho hay thì gọi là người có tính tình điềm đạm, nói không hay thì là người khờ khạo. Huynh ấy thích đọc sách và rất ngốc, đúng thật là vô cùng ngốc.

Có lẽ vì thấy tính cách của Nhị ca

"đánh ba gậy không ra được một cái rắm" không phù hợp với khí chất hoàng gia, nên họ đã đặc biệt chọn cho huynh ấy một thư đồng có tính cách hoạt bát hơn hẳn.

Tuy nhiên, có lẽ Hồ Cảnh Viêm hơi quá hoạt bát.

Nhưng không sao, nửa niềm vui trong cuộc đời ta đều trông cậy vào hắn ta.

Tuy sự xuất hiện của Hồ Cảnh Viêm không khiến Tống Dực Côn trở thành một Hoàng tử phong độ, nhưng đã thành công trong việc khiến huynh ấy bớt đần độn đi.

Mỗi khi Hồ Cảnh Viêm chuẩn bị thao thao bất tuyệt, Nhị ca lập tức kéo ta ngồi xuống một cách thành kính, dỏng tai lên nghe với đôi mắt sáng rực.

Có nhiều khi ta tự hỏi tại sao Hồ Cảnh Viêm lại có nhiều chuyện để kể đến vậy, mà lại còn khá thú vị nữa chứ.

Một ngày nào đó khi Hồ gia thất thế, ước chừng với cái miệng của Hồ Cảnh Viêm, chỉ cần mở một quầy kể chuyện cũng đủ nuôi sống cả Hồ gia rồi.

Ta cũng từng lén hỏi Hồ Cảnh Viêm rằng hắn ta lấy đâu ra nhiều chuyện như vậy, đọc những sách gì. Hắn ta trả lời, sách thì đương nhiên phải đọc, đặc biệt là các loại tạp thư, nhưng quan trọng nhất vẫn là nghe, những thứ nghe thấy còn thú vị hơn.

Công phu nghe lén của Hồ Cảnh Viêm có một điểm rất độc đáo. Thứ nhất, khinh công của hắn ta không tồi. Hồ gia chia làm hai nhánh tả hữu, nhánh tả trọng võ, nhánh hữu trọng văn.

Hồ Cảnh Viêm vốn xuất thân từ nhánh hữu, nhưng vì được chọn làm thư đồng của Hoàng tử nên hắn ta luôn nghĩ rằng lỡ như Hoàng tử gặp phải nguy hiểm, một kẻ thư sinh tay không tấc sắt làm sao bảo vệ ngài ấy được, thế nên hắn ta cũng học thêm một số võ công.

Không ngờ về quyền cước Hồ Cảnh Viêm chỉ thuộc loại bình thường, nhưng hắn ta lại có thiên phú về khinh công.

Thứ hai, tên này trông có vẻ đàng hoàng, đôi mắt không to nhưng rất tinh anh, mắt một mí thanh tú và tinh tế, thêm sống mũi cao thanh tú, cả người nhìn rất thanh nhã mà tính tình lại còn vô cùng ngoan ngoãn, thân thiện.

Khi còn nhỏ, hắn ta thường đứng bên cạnh các nữ trưởng bối trong nhà, dỏng tai lên nghe chuyện họ tán gẫu với nhau. Ban đầu mọi người còn e dè vì có trẻ con bên cạnh, nên lúc nào nói chuyện cũng phải cẩn thận một chút.

Không ngờ hắn ta thấy cơ hội lập tức giả vờ ngoan ngoãn, hoặc là giả vờ hầu hạ trưởng bối pha trà bóp chân, hoặc là giả vờ buồn ngủ nhắm mắt lại. Thời gian lâu dần các trưởng bối cũng thả lỏng không còn để ý đến hắn ta nữa, mà hắn ta đã gom hết những gì mình nghe thấy vào bụng không sót một chữ nào.

Thứ ba, khả năng ghi nhớ của Hồ Cảnh Viêm vô cùng xuất chúng, những gì người khác nói ra, dù qua mười ngày nửa tháng, hắn ta vẫn có thể nhớ lại chính xác thời gian, địa điểm và họ đã nói những gì, không sai một chữ.

Vì vậy đừng bao giờ cãi nhau với tên này, tài năng nhắc lại chuyện cũ của hắn ta, cả triều Đại Ngu không ai sánh bằng.

Thứ tư và cũng là điều quan trọng nhất, tai hắn ta rất thính, có thể nghe được tiếng động cách xa hai dặm nếu có gió thuận. Quả là thiên phú kỳ lạ, thiên phú kỳ lạ.

Vì vậy, tuy Hồ Cảnh Viêm trông hiền lành vô hại, nhưng dù chỉ tham dự một bữa tiệc rượu bình thường thì hắn ta vẫn có thể nghe được rất nhiều chuyện kỳ lạ.

Tuy nhiên, chỉ có một điểm không tốt, nếu những chuyện hắn ta nghe thấy không đủ thú vị, tên này sẽ thêm mắm thêm muối cho đến khi nó trở nên thú vị theo cách hắn ta muốn, nói trắng ra là nói bậy nói bạ.

Ví dụ, hắn ta nói rằng mình đã nghe thấy những người từng theo Thái Tổ ra biển kể lại, trong biển có loài cá thân như bạch ngọc, bơi theo sóng nhanh như bay, có thể hát, biết nói tiếng người, nửa đêm có thể hóa thành hình dạng thiếu nữ, trông cực kỳ xinh đẹp.

Sau này, khi ta cùng hắn ta đi thuyền trên đại dương, quả thật phát hiện có một loài sinh vật đáng yêu nửa cá nửa không phải cá, nó nhảy lên khỏi mặt biển như đang bay theo thuyền, nhưng hoàn toàn không biết nói tiếng người, cũng không thể biến thành mỹ nữ.

Bảy

- Mạnh Du Du

- Nữ thần tranh luận

Thỉnh thoảng Hồ Cảnh Viêm còn có một thính giả khác, chỉ giới hạn trong những lúc hắn ta không bịa đặt lung tung quá, đó chính là thư đồng của ta

- Mạnh Du Du.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!