Hậu truyện: Liệu có thể gọi là kết thúc viên mãn?
Chuyện đã qua lâu rồi, nhưng từ đó đến giờ ta uể oải không có tinh thần, chẳng còn cảm giác thèm ăn, chỉ biết ngẩn ngơ nhìn ra ngoài cửa sổ.
Hồ Cảnh Viêm nói hồn phách ta đã bay mất, rồi còn la hét đòi gọi hồn cho ta. Mọi người lại khinh thường hắn ta thêm một lần nữa.
Ta kể với hắn ta rằng, Tống Tuyết Ngọc từng nói, triều đại Tiền Ngụy cực kỳ trọng nam khinh nữ là vì có một đời vua nghe theo lời phương sĩ tiên đoán rằng triều Đại Ngụy sẽ diệt vong bởi tai họa từ phụ nhân. Kết quả họ càng đàn áp phụ nhân thì càng đẩy mình vào trong tai họa đó.
Những chuyện mê tín dị đoan này đều chỉ hại người, chẳng có bất kỳ tác dụng nào cả.
Hồ Cảnh Viêm cười hì hì nói:
"Chẳng qua ta thấy người buồn nên trêu cho vui thôi mà."
Đoàn sứ giả Hoắc La sắp về nước, về chuyện hòa thân, đã có người thay ta đi rồi.
Khi nghe tin người được chọn đi hòa thân đã định nhưng không phải là ta, ta như nổi điên chạy đến trước mặt Phụ hoàng để hỏi là ai. Phụ hoàng không nói gì, ta biết đó là người ta quen biết, ta lo lắng đến mức khóc lên, hỏi có phải là Mạnh Du Du không.
Phụ hoàng nói:
"Mạnh Du Du sẽ được ban hôn cho Nhị ca con, nàng là người mà Mẫu hậu chọn làm con dâu, là Thái tử phi và Hoàng hậu tương lai."
Ta kinh ngạc, Phụ hoàng kể cho ta nghe, trong thời gian qua bọn ta gây ra nhiều chuyện như vậy, làm sao người và Mẫu hậu có thể không biết, cả hai người vừa âm thầm giúp đỡ vừa nhân cơ hội quan sát.
Họ thấy Nhị ca ta điềm đạm nhân hậu, là người có tố chất làm quân vương, nhưng còn thiếu khí phách và sự tinh tường, Mạnh Du Du vừa hay có thể bổ sung những điều đó cho Nhị ca.
Tuy nhiên, cũng không phải mọi chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ như vậy, Đại ca ta một lòng một dạ muốn làm Thái tử, Phụ hoàng và Mẫu hậu cần phải tính toán thêm.
Ta nghẹn ngào hỏi, nhưng họ có yêu nhau không?
Phụ hoàng nói, Mạnh Du Du có yêu Nhị ca hay không thì người không biết, nhưng Nhị ca đã sớm say mê Mạnh Du Du rồi, ngày nào cũng
"Mạnh Du Du của Mạnh gia có kiến thức cao, Mạnh Du Du nói hay quá, Mạnh Du Du thật thông minh".
Phụ hoàng cảm thán, nhi tử ngày xưa đánh ba gậy cũng không thể ép ra được một câu của mình, giờ đến lúc khen ngợi nữ nhi nhà người ta thì lại có một bụng lời hay.
Ta tiếp tục hỏi, rốt cuộc ai là người thay ta đi Hoắc La.
Phụ hoàng nói là Nguyệt Lang. Trong mấy ngày ta không để ý, Nguyệt Lang đã đề xuất với Phụ hoàng việc mình có thể đến Hoắc La hòa thân. Phụ hoàng hỏi Nguyệt Lang, nàng ấy chỉ là một cung nữ, làm sao có thể khiến người Hoắc La chấp nhận. Nàng ấy bắt đầu dẫn kinh chứng điển, nói rất có lý lẽ.
Phụ hoàng cảm thán, bên cạnh nữ nhi mình đúng là toàn long đong hổ lạc, tri thức của cung nữ thiếp thân ta có thể ngang với Lễ bộ Thị lang.
Cuối cùng Nguyệt Lang đề nghị, để nàng ấy tự mình đàm phán với Vương tử Hoắc La. Kết quả đàm phán là Vương tử Hoắc La đã đồng ý. Phụ hoàng cảm thấy kinh ngạc, phái người âm thầm dò la thái độ của Vương tử Hoắc La.
Người được phái đi về báo với Phụ hoàng rằng, Sa Ma Ước đã nói
- Nữ tử bên cạnh Công chúa khiến hắn ta vô cùng tức giận, tức giận đến mức nhất định phải cưới về, để xem ai có thể đấu võ mồm thắng được ai.
Ta chạy đi tìm Nguyệt Lang, nắm tay nàng ấy mà khóc, ta nói với nàng ấy sẽ không để nàng ấy đi Hoắc La đâu.
Nguyệt Lang cho ta xem một vật, nói đó là thứ nàng ấy dùng để thuyết phục Phụ hoàng ban cho, đó là một cây tiết trượng.
Nguyệt Lang nói với ta, nàng ấy không những sẽ được phong làm Công chúa Đại Ngu với thân phận là dưỡng nữ, mà nàng ấy còn là nữ sứ giả đầu tiên của Đại Ngu, có thể tiếp tục đảm nhận nhiệm vụ ngoại giao ở Hoắc La thay vì bị giam hãm trong hậu cung.
Nguyệt Lang nói: "Từ nhỏ ta đã theo phụ thân khổ học, nhưng phụ thân thi cử nhiều lần đều không đỗ đạt. Người thường lấy Phùng Đường để tự khích lệ mình, nói rằng một ngày nào đó bản thân cũng có thể cầm tiết trượng đến Vân Trung.
Đáng tiếc phụ thân chí lớn chưa thành thì đã mắc bệnh nặng, dưới gối không có nam nhi để kế thừa chí hướng. Nhưng giờ đây, ta cũng có thể cầm tiết trượng vào Hoắc La, phát huy tài trí, kế thừa di chí của tiên phụ, thực hiện hoài bão của bản thân.
"Ta bỗng cảm thấy xấu hổ, ta chỉ biết Nguyệt Lang là cung nữ mà ta yêu thích nhất, nhưng không ngờ trong lòng nàng ấy lại có một thế giới rộng lớn đến vậy. Ta khóc và nói:"Cuối cùng trong tất cả mọi người, chỉ có mình ta là kẻ phí phạm mồ hôi nước mắt của dân, ta chẳng biết làm gì cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!