Chương 5: (Vô Đề)

Đủ nghĩa khí!

Bình thường cũng đủ nghĩa khí lắm, lúc nào tranh chức tăng lương chẳng tranh với lão Lưu đến sứt đầu mẻ trán.

Hai vợ chồng cùng cơ quan, làm gì cũng hơn người ta một phiếu, đã chiếm hết lợi rồi còn giả vờ tốt bụng.

Làm giàu phải âm thầm lặng lẽ, cứ ra rả khắp nơi thế này, chắc chắn là không có chuyện tốt gì đâu, ít nhất là không tốt như lời họ nói.

Tôi ậm ờ cho qua chuyện: "Đầu tư gì chứ, nhà tôi nào có tiền nhàn rỗi, không như nhà cô, có thu nhập ngoài."

"Ấy ấy, chị đừng nói thế, nhà em cũng chỉ có lương tháng thôi, chị nói như thể Tiểu Lý tham ô vậy."

"Không có tiền nhàn rỗi thì đi vay chứ, mượn gà đẻ trứng hiểu không? Lãi suất 30%, ngàn năm có một đấy."

"Em nói cho chị nghe, nhà em dồn hết một trăm vạn vào rồi, còn đang tính vay thêm để đầu tư nữa. Lãi được hai lần là năm vạn rồi đấy, một năm là ba mươi vạn, sướng biết mấy!"

Cô ta nói cứ như mình đã thành đại gia rồi, cười đến toét cả miệng.

San San ở bên cạnh khẽ hỏi tôi: "Mẹ, chuyện tốt như vậy, sao mẹ không làm? Không phải mẹ vẫn thích mấy tin nội bộ này sao?"

Tôi bĩu môi: "Bỏ vào một trăm vạn, nhận lại được năm vạn đã mừng quýnh lên rồi, cũng không nghĩ xem 95 vạn còn lại có lấy lại được không?"

"Không lấy lại được ạ?" San San há hốc mồm, "Không phải sếp là họ nhà cô ta sao?"

"Thời buổi này, lừa người ta toàn bắt đầu từ người thân quen biết, gọi là g.i.ế. c người quen đấy!"

Thấy San San mặt mày hoang mang, tôi vỗ nhẹ vào mặt con bé một cái đầy yêu thương:

"Đừng lo chuyện bao đồng nữa, đi, theo mẹ đến một chỗ."

12

Hai mẹ con tôi bắt taxi thẳng ra biển, có một công trường đang san lấp, mới xây một cái văn phòng bán hàng trông khá xập xệ.

Xung quanh trống huơ trống hoác, chẳng có bóng người, đi một bước dính đầy bùn đất vào giày.

San San rụt rè: "Mẹ, đến đây làm gì ạ?"

"Đầu tư!"

"Ở đây á? Chẳng khác nào ném tiền xuống biển."

"Chính là vì cái biển này mà đến đây."

"Hai vị thật có mắt nhìn!" Cô nhân viên bán hàng ba chân bốn cẳng chạy lại, cuối cùng cũng có khách, "Tuy bây giờ trông chẳng có gì, nhưng không quá năm năm nữa, nơi này sẽ thành trung tâm của vũ trụ…"

"Thôi thôi, tôi biết rồi!"

Không cần cô ta nói, tôi cũng biết sau này khu này sẽ trở thành Thành phố Khoa học và Đại dương, mấy ông lớn như Tencent, Baidu, ByteDance gì đó đều sẽ chuyển đến đây, San San cũng sẽ làm việc ở khu vực này.

"Căn 120 mét vuông kia, lấy hợp đồng đây."

"Cô, hay là cân nhắc thêm chút nữa ạ?" Cô nhân viên bán hàng có vẻ không nỡ, mấy lời quảng cáo hoa mỹ mà công ty đào tạo cô ta nói, đến chính cô ta cũng không tin, chưa thấy ai mua nhà nhanh gọn như tôi bao giờ.

San San kéo kéo vạt áo tôi: "Mẹ, hay là gọi bố với Bân Bân đến xem đã?"

"Họ á? Hiểu gì chứ!"

Đúng như dự đoán, lão già nổi trận lôi đình với tôi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!