Hà Uyên giống như chưa từng xảy ra chuyện gì, chơi game như bình thường, ăn cơm như bình thường, huấn luyện người khác như bình thường.
Lúc Giản Ngôn Chi về nhà, Lục Tuyết và Y Bảo đều đã tỉnh, ba người ngồi ở trên giường đối mặt nhìn nhau.
Lục Tuyết chỉ chỉ di động, "Chuyện trên Weibo là sự thật sao, đây xem như… công khai rồi?"
Giản Ngôn Chi gãi gãi đầu, "Có thể coi vậy, đến lúc rồi."
Y Bảo, "Chị Ngôn Chi, chị chính là người Uyên thần thích."
Cô bé vừa nói ra lời này, Lục Tuyết và Giản Ngôn Chi mới giật mình hiểu ra ở đây có vẻ như còn có một người mê muội Hà Uyên.
"Y Bảo, trước kia không nói chuyện này cho em là bởi vì…"
"Em biết, em biết, vì nghề nghiệp của chị phải không." Y Bảo thở dài, như suy tư gì đó, "Khó trách ngày hôm qua Uyên thần bị chị quết kem cũng không tức giận."
Giản Ngôn Chi dừng lại.
Lục Tuyết chống cằm, "Lúc đó tớ cũng nhắc nhở cậu mấy lần, ai ngờ đầu óc cậu chậm chạp chứ…"
Y Bảo nói, "Nè nè nè, nhắc nhở hồi nào vậy!"
"Tớ nói anh ấy có người mình thích rồi!"
"Nhưng, nhưng tớ không biết là chị Ngôn Chi mà!" Y Bảo bĩu môi, "Tớ còn tưởng là Giản Bác Dịch ấy."
Lục Tuyết phụt một tiếng, "Cậu đó, nếu là anh họ tớ thì cậu sẽ cướp phải không!"
Y Bảo, "Không phải đâu… Thật ra chỉ bởi vì anh Hà Uyên quá đẹp trai."
"Cậu lăn đi lăn đi, điển hình của kiểu u mê bề ngoài."
Y Bảo không để ý đến Lục Tuyết, nhìn chằm chằm vào Giản Ngôn Chi, "Chị Ngôn Chi, anh Hà Uyên em cũng không cách nào có được, chị có thể đồng ý với em một chuyện khác không?"
Giản Ngôn Chi nhìn cô ấy, "Chuyện gì?"
"Em muốn WeChat của Chử Phàm!"
"Chử… Chử Phàm?" Giản Ngôn Chi trừng mắt, đầu óc có chút quá tải, sao lại nhắc đến Chử Phàm rồi.
"Đúng vậy, khoảng thời gian trước có đóng phim cùng chị đấy, em cảm thấy anh ấy rất đẹp trai."
Giản Ngôn Chi dở khóc dở cười, "Tuổi người kia còn lớn hơn em một giáp đấy."
"Có gì đâu chứ, yêu chú lớn đó." Y Bảo cười hì hì nói, "Nếu không thì chị tiết lộ xíu gần đây anh ấy sắp nhận nào, em đến tham gia náo nhiệt."
Nhà Y Bảo sản nghiệp lớn, giới giải trí cũng có liên quan đến, cô bé nói lời này cũng không phải vui đùa. Chỉ là… Cô nhóc này "di tình biệt luyến" có hơi quá nhanh đấy.
"Chuyện này, sau này chị giúp em thăm dò một chút…"
"Được đó được đó."
Phương Dạng gọi điện thoại lại đây, Giản Ngôn Chi ra cửa phòng nhận điện thoại.
Sau khi Lục Tuyết nhìn Giản Ngôn Chi đi rồi mới quay đầu nhìn Y Bảo, "Nè, cậu thích Chử Phàm từ lúc nào vậy."
Dáng vẻ cười đùa của Y Bảo lập tức biến mất. "Chử Phàm rất đẹp trai đấy…"
Lục Tuyết nhìn dáng vẻ này của cô ấy, trong lòng có chút kinh hãi, "Cậu đang buồn hả?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!