Giản Ngôn Chi đưa tay ra giữ vành mũ, cực kỳ lén lút, cô rất sợ đột nhiên có người đi qua thấy hai người là cô và Hà Uyên đang ở riêng một chỗ.
"Ui!" Giật mình kêu lên một tiếng.
Hà Uyên đột ngột đẩy cánh cửa bên cạnh, sau đó đi vào rồi kéo cả cô vào.
Anh vòng qua eo cô, ấn cô lên sau cửa, Giản Ngôn Chi ngẩn người, cảm thấy hốt hoảng nhớ lại lúc anh đưa cô trở về khách sạn, lúc đó anh cũng làm như vậy, rồi... hôn cô.
Giản Ngôn Chi trợn mắt, hơi căng thẳng, "À, ở đây có camera không?"
Hà Uyên rũ mắt nhìn cô, "Em nói xem?"
Cô nghĩ ngợi, "Chắc là không có đâu, đây là phòng nghỉ ngơi ạ?"
Hà Uyên ừm một tiếng, nói tiếp, "Sợ bị chụp, hửm?"
"Sợ chứ ạ."
Hà Uyên im lặng.
Giản Ngôn Chi nói tiếp, "Chắc là anh biết AK của LE chứ, anh nói xem có ghê không, bây giờ người ta cũng bị lùi xuống tuyến hai rồi, người ở vị trí của anh ta bây giờ là người thay thế bổ sung trước đó."
Hà Uyên, "Cho nên, có liên quan gì em?"
Giản Ngôn Chi trừng mắt, đưa tay để trước ngực anh, "Đương nhiên là có liên quan, bây giờ trên mạng đều mắng anh ta mải yêu đương không có tinh thần, hại LE thua hết ván này tới ván khác... Fan của anh còn nhiều hơn của AK nhiều, em không muốn thấy lúc đó anh cũng bị như vậy."
Vừa dứt lời, trên đầu cô truyền tới tiếng cười khẽ.
Giản Ngôn Chi, "Anh cười cái gì?"
"Em nói là vì yêu đương nên không có tinh thần, em cho là anh cũng thế ư?"
Giản Ngôn Chi, "Em cũng không nói là anh sẽ không có tinh thần..."
"Cậu ta mải yêu đương đêm không về, còn anh yêu thì cả tháng không thấy người đâu."
"..."
"Người ta thật sự ngủ với fan như lời đồn đại, còn anh chưa thật."
"..."
"Em nói xem, anh có cái gì để người ta mắng?"
Khóe miệng Giản Ngôn Chi co giật, không có cách nào nói lại
Hà Uyên, "Nói đi, sao tới xem thi đấu mà không nói cho anh, không phải mấy hôm trước em đã nói phải vội thi cuối kỳ gần chết sao?"
"Hôm qua xong rồi, em nghĩ hôm nay anh thi đấu nên không quấy rầy anh." Giản Ngôn Chi ngượng ngùng, "Ban đầu em không định tới, mẹ anh nói có vé, bảo em đi cùng với cô xem một lần nên là em đã tới."
"Chỉ vậy thôi?"
Giản Ngôn Chi, "Nếu không... thì thế nào?"
Hà Uyên đưa tay gõ đầu cô, chế giễu, "Sao cái cô Hồ Ly này không giống hồ ly chút xíu nào vậy?"
Giản Ngôn Chi khựng lại, quay đầu nhìn anh, "Ồ, vậy anh nói xem giống hồ ly là như thế nào?"
Hà Uyên yên lặng ngắm cô, một lúc lâu mới nói, "Được rồi, cũng không phù hợp với cô nhóc như em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!