Giản Ngôn Chi hít sâu vài hơi trước phòng bao, chờ độ nóng trên mặt hạ xuống rồi mới đẩy cửa đi vào.
"Sao em đi mãi mới quay lại thế," Giản Bác Dịch quay đầu nhìn cô.
Giản Ngôn Chi đi tới bên cạnh cậu, "Đi nhà vệ sinh đâu có nhanh như vậy."
"Ồ, vậy em thấy đại ca không, hình như anh ấy cũng đi nhà vệ sinh."
"... Không ạ."
Kiều Ty hơi khựng lại một chút, liếc mắt nhìn Giản Ngôn Chi.
"Bọn anh cũng sắp đi rồi, sao anh ấy vẫn chưa quay lại." Giản Bác Dịch nhắc mãi.
"Nhanh lên."
Vừa dứt lời thì phòng bao cũng bị đẩy ra, Giản Ngôn Chi quay đầu lại, chỉ thấy Hà Uyên đi vào với sắc mặt lạnh nhạt.
"Đại ca trở lại rồi, vậy chúng ta có thể về nhà rồi." Đám Lâm Mậu cũng đứng lên cùng.
Hà Uyên không lên tiếng mà chỉ đứng nhìn Kiều Ty bên cạnh Giản Ngôn Chi, sau đó hai người hết sức ăn ý, mỗi người đều dời tầm mắt đi.
"Được được, về nhà, về nhà." Giản Ngôn Chi cầm túi ở bên cạnh lên, "Đi nhanh đi."
Kiều Ty vẫn lái xe đưa người về.
"Ty, hôm nay cám ơn cậu nhé." Lão Dao nói.
Hàng Văn Kiệt gật đầu, "Ăn ké một bữa cơm, ké cực kỳ hài lòng."
"Ây, tiệm ăn đó sạch sẽ thật, ăn ngon thật luôn ha, đợt tới chúng ta lại đi đi."
"Được thôi, được thôi."
Giản Ngôn Chi cũng từ trên xe đi xuống, theo phép lịch sự, cô cũng đi về phía Kiều Ty nói câu cảm ơn với anh. Kiều Ty nhìn cô, hơi nhếch môi.
Lão Dao lanh mắt, liếc mắt một cái rồi hi hi ha ha kéo đồng đội đổi hướng, đi về phía gaming house. Cậu vừa kéo vừa nháy mắt với Kiều Ty, làm mối như thật.
Ý cười trong mắt Kiều Ty hơi bất đắc dĩ, xem ra, những người ở gaming house này không biết suy nghĩ của đội trưởng bọn họ.
"Ngày mai em vẫn phải tới phim trường hả?" Kiều Ty hỏi.
"Dạ, đúng ạ."
"Nghe Chử Phàm nói bộ phim này của bọn em có vài cảnh nguy hiểm, cô gái nhỏ như em chú ý an toàn nhé."
Giản Ngôn Chi cong môi, "Cám ơn anh, em sẽ ạ."
"À đúng rồi," Kiều Ty tự dưng nhìn Hà Uyên một cái, sau đó như cười như không nhìn về phía Giản Ngôn Chi, nói, "Vừa khéo ngày mai anh định đi tìm Chử Phàm, tiện đưa em đi nhé?"
Giản Ngôn Chi vội vàng lắc đầu, "Không cần, không cần, ngày mai quản lý của em sẽ tới đón em, khỏi phải phiền anh."
Môi Kiều Ty khẽ mím lại, cũng không miễn cưỡng, "Thế cũng được, vậy em mau trở về phòng đi."
"Dạ, tạm biệt anh."
"Ừ, tạm biệt."
Giản Ngôn Chi xoay người lại thì thấy Hà Uyên tựa vào bên xe nhìn màn hình điện thoại. Cô nghĩ nghĩ, cũng không nói gì, đi thẳng về phía cửa nhà mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!