Chương 35: Phiên Ngoại 2 Ngày Đầu Quen Biết

Tiểu Phi Vũ mang vẻ mặt vẫn còn mơ màng ngái ngủ đến bên cạnh bàn ăn.

Trần Mạnh nhìn dáng ngồi của cậu, không nhịn được khẽ cười.

Ông đã chăm sóc Tiểu Phi Vũ từ nhỏ cho nên chỉ cần liếc mắt nhìn qua Trần Mạnh liền biết dáng vẻ mệt mỏi nửa nằm nửa ngồi trên ghế này, cả dáng vẻ mệt mỏi dùng bữa sáng một cách thật chậm chạp lề mề này đều là do cậu cố tình bày ra.

Rõ ràng Tiểu Phi Vũ đang dùng hành động để nói rằng, cậu không muốn đến trường.

Nhẹ gõ vào má Tiểu Phi Vũ, Trần Mạnh nói,

"Đại Vũ, con có thể cầm theo bữa sáng lên xe. Hôm nay là buổi học đầu tiên ở trường mới, con không nên đến muộn."

Tiểu Phi Vũ buông thìa trứng trên tay, nhăn mặt nói với Trần Mạnh:

"Cậu, con không muốn học mẫu giáo nữa. Con muốn học lớp một."

Trần Mạnh đem thức ăn sáng để vào trong một hộp cơm nhỏ sau đó kéo Tiểu Phi Vũ đứng dậy, chỉnh lại góc áo cho cậu xong xuôi, ông xoa đầu cậu nói:

"Con chỉ cần học mẫu giáo hết năm nay nữa thôi."

Tiểu Phi Vũ ngoan ngoãn gật đầu tỏ ý đã biết nhưng ánh mắt lại lộ rõ vẻ chán chường.

Nắm tay Trần Mạnh cùng đi ra đại sảnh, Tiểu Phi Vũ đột nhiên đứng lại, ngẩng đầu hỏi ông:

"Người phụ nữ kia đã đi làm chưa ạ?"

Trần Mạnh bất lực nở nụ cười, từ khi có thể nhận thức Tiểu Phi Vũ đã luôn miệng gọi Lã Mai Oanh là người phụ nữ này, người phụ nữ kia, thậm chí cả cụm từ vợ hai của bố cậu cũng đã từng gọi qua.

Trần Mạnh cho dù có giáo huấn trăm lần vạn lần, Tiểu Phi Vũ vẫn nhất định không chịu sửa.

"Phu nhân vẫn chưa..."

Lời nói còn chưa dứt, tiếng Lã Mai Oanh đã từ trên tầng hai oang oang vọng đến:

"Quản gia, chú Mạnh, chú ở đâu rồi? Mau chuẩn bị xe đưa cậu hai đi học giúp tôi đi."

Trần Mạnh xoa đầu Tiểu Phi Vũ, nhìn lên trên tầng, nhẹ giọng nói với cậu:

"Con ở đây đợi một chút, cậu lên nói với phu nhân một câu. Dù sao trường của Tiểu Vũ cũng vào học muộn hơn trường mới của con những ba mươi phút."

Tiểu Phi Vũ biết, vì không muốn cậu học chung trường với Tiểu Hoàng Vũ cho nên Lã Mai Oanh đã yêu cầu Hà Khắc Nghiêm nhất định phải bắt cậu chuyển đến một ngôi trường khác, một ngôi trường cách xa trường của Tiểu Hoàng Vũ trên dưới ba cây số.

Mà hiện tại, trong nhà chỉ còn một chiếc xe.

Nói cách khác, hoặc là Tiểu Phi Vũ, hoặc là Tiểu Hoàng Vũ, chỉ có một trong hai người được Trần Mạnh đưa đến trường.

Khi Trần Mạnh định rời đi, Tiểu Phi Vũ nắm tay ông lại, lắc đầu đáp:

"Không cần đâu. Cậu đưa Tiểu Vũ đi học đi. Con đi cùng với chị Hoa là được rồi."

Trần Mạnh áy náy nhìn Tiểu Phi Vũ.

Cậu nhận ra ánh mắt của ông có phần khác lạ, biết ông lo cậu sẽ nghĩ ngợi lung tung cho nên Tiểu Phi Vũ khẽ gật đầu nở nụ cười tỏ ý không sao.

Sau khi thấy bóng lưng Trần Mạnh khuất dạng sau cầu thang, Tiểu Phi Vũ mới cùng chị gái giúp việc tên Hoa ra ngoài bắt taxi.

Trên đường đến trường, Hoa nhìn cậu bé Tiểu Phi Vũ chỉ cao bằng nửa thân người nhưng lại mang nét mặt ưu tư ngồi bất động nhìn bầu trời bên ngoài cửa sổ.

Hoa càng nhìn trong lòng càng không tránh khỏi thương cảm, một cậu bé năm tuổi đáng lẽ ra không nên trầm mặc như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!