Chương 48: Cho dù biến thành ma, cũng muốn bay qua

Trước ngày thi một ngày, Lục Gia từ trên xuống dưới như gặp phải kẻ thù lớn, Lục Hoài Quân lo lắng con gái căng thẳng, cố ý dành ra ba ngày nghỉ, trở về Lục gia.

Ngoại trừ thi đại học, Lục Niệm Niệm vẫn đang lên kế hoạch đến Thụy Sĩ nghỉ hè, việc này không thể để bố cô biết, bằng không khẳng định bị nhỡ.

Cùng lúc đó, Cố Miểu nhờ Niệm Niệm thăm dò giúp ý tứ của Trần Tương Xán, hỏi xem cậu muốn thi vào trường đại học nào, hai người thành tích không khác biệt lắm, đến lúc đó cô cũng có thể đăng ký vào cùng một trường đại học với cậu.

Lục Niệm Niệm lập tức bừng bừng khí thế chạy tới hỏi, Trần Tương Xán biết được là cô hỏi giúp Cố Miểu, nhất thời đen mặt đuổi cô ra ngoài.

Ngày ấy kết thúc kỳ thi đại học, Lục Niệm Niệm mơ màng ngủ cả một buổi trưa, đợi đến lúc bò lên được, cầm điện thoại lên mới nhìn thấy, Wechat có một tin nhắn mới, đến từ Kim Triêu: đã nghỉ hè.

Ngắn gọn ba chữ, đầu óc Lục Niệm Niệm trong nháy mắt tỉnh táo lại, Kim Triêu có phải là đang nhắc nhở cô, chuyện đi Thụy Sĩ có thể lên lịch trình!

Sau khi nghĩ rõ ràng, Lục Niệm Niệm liền vội vã bò từ trên giường dậy, gửi tin nhắn cho Cố Miểu, nói cho cô chuyện mình dự định đi Thụy Sĩ, lại gọi điện cho bố cô là Lục Hoài Quân, nói mình muốn cùng bạn đi du lịch, không dám nói là muốn đi Thụy Sĩ.

Lục Hoài Quân lúc đầu không đồng ý, cảm thấy con gái ra ngoài không an toàn, sau đó không biết làm sao lại nghĩ thông, cho Lục Niệm Niệm một khoản phí, để cô đi chơi vui vẻ, tiền không đủ có thể tìm ông.

Ngày đi Thụy Sĩ, Cố Miểu cố ý tiễn cô tới sân bay, trên đường đi còn không quên cảm khái tình yêu kiên trì của hai người Lục Niệm Niệm và Tống Kim Triêu nơi đất khách quê người.

Trong thời gian chờ, Cố Miểu lôi kéo Lục Niệm Niệm nhỏ giọng nói chuyện, "Cậu vì Tống Kim Triêu mà bay ra nước ngoài, cậu ấy nhìn thấy cậu nói không chừng cảm động đến chảy nước mắt."

Chảy nước mắt? Lục Niệm Niệm sửng sốt, trong đầu hiện ra bộ dạng Tống Kim Triêu đau khổ khóc, lệ chảy ròng ròng, lập tức đầu đầy hắc tuyến, trừ phi mặt trời mọc ở phía đông.

Cố Miểu không chút dấu vết đánh giá Lục Niệm Niệm, đôi mắt sáng ngời bỗng nhiên hiện lên ý cười bỡn cợt, cô vẻ mặt thần bí tiến tới gần tai Lục Niệm Niệm, nhỏ giọng nói: "Cậu qua tìm cậu ta, dự định ở đâu?"

Lục Niệm Niệm cau mày, không chút nghĩ ngợi nói: "Đương nhiên ở khách sạn." Nếu như nhà Tống Kim Triêu có phòng khách, cô ngủ phòng khách cũng được.

Lời cô gái vừa nói ra, Cố Miểu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn cô, lúc này rồi, Niệm Niệm sao lại không thông suốt như vậy, do vậy cô liền nói thẳng: "Cậu từ xa xôi bay tới, lẽ nào không nghĩ tới cùng cậu ta phát triển?"

Cố Miểu bộ dạng sâu xa nói xong, Lục Niệm Niệm lại có thể hiểu ý tứ của cô, nháy mắt mặt đỏ lên.

Cô cùng Tống Kim Triêu không phải là không có phát triển, chỉ có điều tiếp xúc thân mật gần nhất là lần nghỉ đông đó, hai người ngủ chung trên một chiếc giường, đáng tiếc cái gì cũng không làm.

Nếu nói mượn cơ hội lần này xảy ra chút gì đó, dường như không phải là không thể, nếu như cô quá chủ động, Kim Triêu bị dọa thì phải làm như thế nào?

Nhớ tới lần nghỉ đông đó, Kim Triêu nhắc để cô chuẩn bị thật tốt, gò má Lục Niệm Niệm nóng lên, trong đầu ào ào vũ bão.

Vẻ mặt cô không ngừng biến hóa, Cố Miểu cười híp mắt nhìn chằm chằm Lục Niệm Niệm, vui mừng sâu sắc vỗ vỗ vai Lục Niệm Niệm, "Không cần sợ hãi, trực tiếp ở trên."

"Sớm thu cậu ta vào trong túi, miễn bị cô gái khác mượn cơ hội giành chiếm trước, hiểu không?" Cố Miểu nói rành mạch, Lục Niệm Niệm đăm chiêu gật đầu, dường như đã suy nghĩ nên làm như thế nào.

Trước khi lên máy bay, Lục Niệm Niệm đem lịch trình chuyến bay gửi cho Tống Kim Triêu, rất lâu không thấy cậu trả lời, không thể làm gì khác hơn là tắt máy.

Mùa thu ở Thụy Sĩ cũng là mùa hạ, bởi vì chỉ có thể ở không tới hai tuần, cô cũng không mang theo nhiều quần áo, cơ bản toàn là váy với áo ngắn tay.

Lục Niệm Niệm thắt chặt dây an toàn, liếc nhìn bốn phía, hành khách trên máy bay đa số đều đang nghỉ ngơi, cô quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, mưa rơi tí tách đang vỗ vào trên cửa sổ mạn tàu, ngoài cửa sổ mây đen dày đặc, máy bay tiến vào từng tầng mây đen nghìn nghịt, ánh sáng xung quanh cũng u ám mấy phần.

Mặc dù là lần đầu tiên ngồi máy bay, nhưng cô vẫn có chút hoảng sợ, Lục Niệm Niệm theo bản năng nắm chặt dây an toàn, đột nhiên nghĩ tới những tin tức về tai nạn máy bay trước đây từng thấy, còn có máy bay với xác đều không tìm thấy, đang nghĩ ngợi lung tung, toàn bộ máy bay đột nhiên lắc lư dữ dội.

Cảm nhận được sự rung động của ghế ngồi, Lục Niệm Niệm căng thẳng dựa lưng vào ghế, trong lòng càng cảm thấy bất an, ánh mắt hướng về phía hành khách xung quanh, vẻ mặt bọn họ dường như cũng giống mình, cũng đang căng thẳng.

Ngoài cửa sổ mưa càng ngày càng to, Lục Niệm Niệm căng thẳng nhìn chằm chằm mưa rơi nện trên tấm kính, chậm rãi phát hiện, máy bay đang hạ xuống, tiếp đó lại là một trận xóc nảy mãnh liệt.

Sau hai lần lắc lư nghiêm trọng, trong cabin bắt đầu truyền tới tiếng động, có hành khách nhận ra bất thường liền hỏi dồn dập nhân viên phi hành đoàn, chưa đợi đám người phản ứng, tiếp viên trưởng vẻ mặt vội vã đi tới, giọng nói vẫn như cũ dịu dàng căn dặn mọi người bình tĩnh thắt dây an toàn, cũng thông báo với mới người chỉ là gặp dòng khí quyển chảy xiết, máy bay mới trở nên lắc lư như vậy.

Lời tiếp viên trưởng vừa dứt, lại một trận rơi xuống, cảm giác rõ ràng, mọi người trong cabin dồn dập thay đổi sắc mặt, ý thức được tình hình trước mắt, Lục Niệm Niệm cũng bắt đầu trở nên căng thẳng, lần đầu tiên đi máy bay lại để cô gặp phải tình huống như vậy, nếu như thật sự xảy ra vấn đề gì thì phải làm thế nào.

Tiếp viên trưởng sắc mặt trắng bệch, đoán chừng cũng bị dọa không hề nhẹ, nhưng vẫn như cũ thái độ ôn hòa an ủi mọi người, máy bay chỉ là tiến vào khu vực mưa lớn, máy bay hạ thấp cũng là hiện tượng bình thường.

Tim Lục Niệm Niệm như mắc kẹt trong cổ họng, trong âm thanh huyên náo khắp nơi, nắm lấy túi của mình lật qua lật lại, đã không có giấy cũng không có bút, lần này cũng không thể viết di thư được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!