Tần Lạc Xuyên bàn bạc với Thương Thanh Nguyệt, cuối cùng vẫn là quyết định mời thím ba tới giúp mấy ngày, bằng không lúc nhiều người, chỉ riêng trà nước thôi, Tần Ngôn cũng chưa chắc xoay sở kịp.
Sau bữa sáng, Tần Lạc Xuyên định tự mình đến nhà thím ba một chuyến, để mời bà qua giúp, kết quả bên này hắn còn chưa ra cửa, cả nhà thím ba bên kia đã đến đây trước, trong tay còn cầm vài thứ, rõ ràng là biết Tần Lạc Xuyên đỗ Cử nhân nên đến đây chúc mừng.
Sau khi mọi người hàn huyên một lúc, Tần Lạc Xuyên mới nói chuyện Thương Thanh Nguyệt có thai, cùng với hi vọng thím ba có thể đến đây giúp đỡ.
Chú ba và thím ba nghe vậy đều ngẩn ra một chút, có chút bất ngờ đối với chuyện Thương Thanh Nguyệt có thai, chỉ là rất nhanh đã phản ứng kịp, thím ba vui mừng nói, "Đây là chuyện vui lớn đấy, có việc gì cần chú thím làm cứ nói".
"Chỉ trà nước hai ngày hôm nay và ngày mai, cùng với hai bữa cơm trưa và tối". Tần Lạc Xuyên nói, "Bọn con định đãi khách vào ngày kia, đến lúc đó tất cả công việc cần làm sẽ để người của quán trà đưa tới, đầu bếp và người giúp đỡ cũng trực tiếp dùng trong quán trà".
Nếu nhà mình mở một quán trà lớn như vậy, muốn làm tiệc mừng, cũng có thể trực tiếp lấy trong quán trà đến dùng, cùng lắm thì đóng cửa quán trà một ngày, cũng tránh cho bên này còn phải đi mời người ngoài.
Hơn nữa để người trong quán trà nhà mình đến làm tiệc rượu này, mọi chuyện lớn nhỏ có thể giao toàn quyền cho Tiền Như Sơn, bọn họ cũng đỡ phải nhọc lòng.
Dừng một chút, Tần Lạc Xuyên lại nói, "Đúng rồi, không biết mấy ngày đó Minh Hòe có rảnh không, nếu như rảnh, đến lúc đó đi theo bên cạnh con, lúc nhiều người giúp đỡ bưng trà nước".
Thím ba nghe vậy vội vàng nói, "Rảnh chứ, rảnh chứ".
Hiện giờ Thương Minh Hòe đã đến thư viện đi học, mấy ngày đó trùng hợp thư viện nghỉ, nhưng cho dù không nghỉ, nghe Tần Lạc Xuyên nói như vậy, thím ba cũng tình nguyện để Thương Minh Hòe xin nghỉ mấy ngày đến hỗ trợ.
Sau khi Tần Lạc Xuyên đậu Cử nhân, đến chúc mừng trừ người trong thôn ra, còn lại là bạn tốt trên trấn, cùng với tiên sinh ở thư viện và nhóm thư sinh quan hệ tương đối tốt.
Dẫn theo đứa em vợ Thương Minh Hòe này bên cạnh, chẳng qua là muốn để cho nhóc xuất hiện trước mặt mọi người một chút, sau này nếu có chuyện gì, mọi người cũng có thể nể mặt hắn mà chăm sóc nhiều hơn, bằng không loại chuyện bưng trà nước này ai làm cũng được, cần gì phải để một đứa nhỏ choai choai như Thương Minh Hòe tới làm.
Thím ba cũng không ngốc, đương nhiên hiểu rõ ý tốt của Tần Lạc Xuyên, trong lòng cảm kích, đồng thời mấy ngày sau đó càng thêm hết lòng hết dạ làm việc.
Sau khi xác định chuyện giúp đỡ, thím ba lại có chút lo lắng nói, "Bên chi lớn con định thế nào?".
Trước đó Tần Lạc Xuyên cùng lắm chỉ là một Tú tài nghèo, mặc dù sau đó mở một quán trà, nhưng biết không thể chiếm được chỗ tốt gì trong tay Thương Thanh Nguyệt, người nhà đó cũng không gây ra chuyện xấu gì, nhưng tình huống hôm nay đã khác, Tần Lạc Xuyên đậu Cử nhân, chỉ sợ những người đó sẽ lì lợm la l**m dán lên, dù sao bọn họ cũng đã làm nhiều chuyện không biết xấu hổ, cũng không để tâm thêm một chuyện này.
"Gặp chiêu nào thì phá chiêu đó thôi ạ". Tần Lạc Xuyên nói, hai ngày này nếu bên kia tới chúc mừng, tiệc rượu ngày kia buộc phải mời bọn họ đến, nếu không tới, Tần Lạc Xuyên cũng sẽ không đi mời, dù sao sau tiệc rượu, lại sắp xếp chuyện trong nhà một chút, hắn lập tức phải khởi hành lên kinh đi thi, chi lớn bên kia là bị cách chức đày đến đây, cũng không thể theo bọn họ cùng vào kinh.
Về sau cách nhau hai nơi, bên kia lại không phải cha mẹ của Thương Thanh Nguyệt, cho dù không tới lui, người khác cũng không thể nói gì hắn.
Lúc giữa trưa, thì bắt đầu có người trong thôn mang theo đồ vật đến đây chúc mừng, đến đây hơn một năm, tuy rằng quan hệ giữa Tần Lạc Xuyên và mọi người không quá thân thiết, nhưng vẫn tạm được, hiện giờ lại đậu Cử nhân, đối với người trong thôn cũng là được thơm lây, huống chi sau này nếu hắn làm quan, cho dù ở chỗ nào, người thôn Trình gia cũng có tiếng nói hơn mấy thôn xung quanh.
Bởi vậy người tới chúc mừng đều vui vẻ hòa thuận, tràn đầy ý cười.
Ngày thứ nhất Hạ Phi Tinh đến chỗ Dương Hi, ngày thứ hai mới cùng nhau đến nhà Tần Lạc Xuyên với Dương Hi, có điều trên đường về, hai người Tần Lạc Xuyên và Dương Hi đã bàn bạc xong, Tần Lạc Xuyên đãi khách ngày thứ ba, Dương Hi thì dời đến ngày thứ tư, như vậy hai nhà sẽ không trùng nhau.
Bởi vì ngày hôm sau còn phải đến đây, sau khi hai người đưa quà đến, chỉ ngồi một lát rồi về ngay.
Trước khi Dương Hi đi, nói, "Bây giờ ông đã đậu Cử nhân, sang năm lại phải tham gia thi Hội, vẫn là lấy tên tự sớm một chút mới tốt".
Tần Lạc Xuyên sửng sốt một chút mới phản ứng kịp, nói, "Cảm ơn nhắc nhở, tôi hiểu rồi".
Trước đó Dương Hi cũng đã nói với hắn hơn hai lần, phải lấy một cái tên tự, để ngày thường mọi người dễ xưng hô, chỉ là Tần Lạc Xuyên với tư cách là một người hiện đại, căn bản là không có ý thức phải lấy tên tự, bình thường gọi Dương Hi cũng là tùy ý gọi anh Dương hoặc Dịch Chi, bản thân hắn thì càng tùy tiện, anh Tần cũng được, Lạc Xuyên cũng thế, dù sao cũng là gọi hắn.
Nhưng cũng đúng như Dương Hi nói, nếu bây giờ đã trúng cử, sang năm lại phải tham gia thi Hội, vậy cần phải nhập gia tùy tục lấy một cái tên tự.
Bởi vậy khi Dương Hi đi rồi, Tần Lạc Xuyên lập tức tìm Tần Ngôn, nhờ ông đặt tên tự.
Tần Ngôn nghe vậy cân nhắc chốc lát, sau đó nói, "Hôm nay thời tiết không tồi, gió nhẹ mát mẻ, cứ gọi là Lâm Phong đi".
Tần Lạc Xuyên thầm lặp lại ba lần, không phát hiện có hài âm không hay nào, thì hành lễ với Tần Ngôn một cái, nói, "Cảm ơn cha".
Tên tự của Tần Lạc Xuyên cứ như vậy giống như chơi đùa đặt xong, thím ba ở bên cạnh nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, nhịn không được lén hỏi Thương Thanh Nguyệt, "Nhà con ngày thường hành sự đều tùy ý như vậy sao?".
Thương Thanh Nguyệt cười cười nói, "Phần lớn thời gian là vậy".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!