Chương 20: (Vô Đề)

Mặt trời treo giữa tầng không, bầu trời trong xanh cao vời vợi. Xe đi qua những rặng núi xanh biếc, thảo nguyên mênh mông trải dài ra trước mắt, từng đàn bò đàn ngựa thung dung gặm cỏ, thấp thoáng đó đây những túp lều phên rạ đơn sơ nằm rải rác trên thoai thoải triền đồi điểm xuyết cho thảo nguyên đầy nắng gió.

Mạnh Quân hạ kính cửa sổ xuống:

"Phong cảnh nơi này đẹp quá, có du khách nào đến đây tham quan không?"

"Rất ít. Có điều dự án chính của tổ xóa đói giảm nghèo là phát triển du lịch."

"Thị trấn Thanh Lâm muốn làm du lịch sao?"

"Ừm. Nơi này ngoài nắng và gió, không còn bất kỳ nguồn tài nguyên nào khác. Đất đai cằn cỗi, núi đồi cao dốc, diện tích canh tác nhỏ hẹp cũng không màu mỡ, không thể làm nông nghiệp. Trên núi không có khoáng sản, càng không dám nghĩ đến việc phát triển công nghiệp.

Chỉ có cảnh quan thiên nhiên và nền văn hóa đa dạng giàu bản sắc của cộng đồng các dân tộc thiểu số.

"Mạnh Quân sực hiểu ra:"Hèn gì ở đầu thị trấn đang tu sửa lại nhà cửa, cũng phải, nếu có thể phát triển du lịch thì việc làm sẽ không còn là vấn đề nan giải nữa.

Có điều, chỉ có thung lũng và biển mây, điểm tham quan ít quá, rất khó giữ được chân du khách.Trần Việt gật đầu:Còn có ruộng bậc thang, nhưng ruộng bậc thang có tính mùa vụ.Mạnh Quân thắc mắc:Tính mùa vụ là sao?

"Trần Việt giải thích:"Gieo trồng theo mùa. Phần lớn thời gian, ruộng bậc thang có màu xanh rồi chuyển màu vàng óng khi lúa chín.

Nhưng thời điểm đẹp nhất là sau khi thu hoạch.

"Mạnh Quân không hiểu:"Thu hoạch xong chẳng phải trơ trụi hết rồi sao?

"Trần Việt đánh tay lái:"Trước khi cấy vụ sau, sẽ dẫn nước từ sâu trong khe núi về đổ ải.

"Mạnh Quân còn đang mường tượng, Trần Việt mô tả:"Giống như gương, vô số mặt gương.Mạnh Quân hiểu ra:… À!!!

"Phía trước, nhà máy điện Trung X hiện ra bên đường núi. Trần Việt giảm tốc độ, thoáng nhớ lại:"Mấy ngày trước thôn Cát Lâm đã thu hoạch lúa sớm, vẫn chưa gieo trồng vụ mới, ruộng bậc thang bên đó hẳn là đang trữ nước.

"Mạnh Quân hớn hở reo:"Có thể đi xem được không?

"Trần Việt dừng xe trước nhà máy, Mạnh Quân lật đật sửa lời:"Cậu làm việc đi.

"Trần Việt thoáng cân nhắc, kéo phanh tay, tắt máy:"Cậu đợi tớ một lát, khoảng chừng một tiếng, được không?

"Khi nói những lời này, giọng anh nhẹ nhàng sâu lắng, trái lại giống như đang tha thiết hỏi xin ý kiến của cô. Mạnh Quân khẽ gật đầu:"Được."

Trần Việt cầm laptop và túi dụng cụ bước xuống xe, Mạnh Quân thấy anh rời đi bèn cởi dây an toàn, tì cằm lên táp lô trước kính chắn gió nhìn theo bóng lưng anh. Nhưng anh vừa đi được mấy bước đã quay lại, cô giật thót, vô thức ngồi dựng thẳng người dậy.

Anh đi tới bên ghế phụ, mở cửa xe, khom người nhìn cô, trên làn mi vương tia nắng lấp lánh, anh nhẹ nhàng hỏi:

"Cậu có muốn đi vào tham quan một chút không?"

Đôi mắt Mạnh Quân sáng rỡ:

"Tớ có thể vào được sao?"

Trần Việt mỉm cười: Xuống xe đi.

Trụ sở này cũng không mấy lớn, trong sân có hai khu nhà màu trắng một dài một ngắn nằm vuông góc với nhau, giống hai cạnh của hình chữ nhật. Cạnh dài là nhà xưởng, cạnh ngắn là khu văn phòng.

Trần Việt dẫn Mạnh Quân đi vào nhà xưởng, đúng như anh nói, bên trong toàn là máy biến áp, bình ắc quy và đủ các thiết bị phức tạp với kích thước khổng lồ. Bước vào đó giống như đi lạc vào rừng kim loại sừng sững.

Luồn sâu vào bên trong khoảng hai trăm mét, đi đến cuối xưởng, rẽ ngoặt vào hành lang là đến văn phòng làm việc của các kỹ sư. Điều kiện làm việc hết sức đơn sơ, không thể nào so được với không gian làm việc mở của các tòa nhà văn phòng ở Thượng Hải.

Một chiếc bàn lớn là nơi làm việc của tất cả mọi người, ngay cả thầy của Trần Việt cũng ngồi ở đó. Hiển nhiên, số kỹ sư đóng quân ở đây không nhiều, tính luôn cả Trần Việt cũng chỉ có bốn người.

Mạnh Quân không vào văn phòng mà ngồi bên ngoài hành lang cách lớp kính cửa sổ đợi Trần Việt. Cô lướt điện thoại một lát, lúc ngẩng đầu lên nhìn thấy Trần Việt đứng bên kia vách kính, cầm bút lông viết thoăn thoắt trên bảng, lại là biểu đồ, lại là công thức, chi chít dày đặc, anh đang trao đổi với thầy của mình và các đồng nghiệp khác.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!