Chương 3: Hoa lan

Em gái Liễu thị, dì của A Kết được gả cho thương nhân trồng cây cảnh nổi tiếng ở huyện Tây Hứng, tên là Chu Bồi.

Nhà họ Chu nổi danh với nghề trồng lan, từ nhỏ, Chu Bồi đã học nghề trồnglan cùng phụ thân, trời sinh có đầu óc buôn bán, mở cửa hàng lấy tên"Phẩm lan cư", trừ hoa lan kiểng, cửa hàng chỉ bán tranh chữ, đồ sứ, baloại tranh thêu, loại nào cũng liên quan đến hoa lan. Tự là Vịnh lan, vẽ tranh hoa lan, bình sứ và tranh thêu tất nhiên cũng được mở đầu bằnghoa lan.

Những nhà danh môn thế gia, quan lại quyềnquý, nhà giàu học làm đều đến đây, lúc về cũng phải chọn vài thứ mua về, bởi vì tất cả những hàng thưởng lan, bình luận về lan đều là hàngthượng đẳng, loại tranh chữ kém nhất cũng được viết bởi bàn tay ngườitài năng nhất trong triều đình, các loại đồ sứ được làm từ những lò nổidanh, tranh thêu đến từ tú phường nổi tiếng, toàn là những đồ quý.

Đối diện Phẩm Lan Cư nhà họ Chu có một cửa hàng, bên trong chủ yếu là hàng nhái, cung cấp quần áo cho người dân bình thường.

Năm đó, em gái Liễu thị đi từ nơi ấy ra, chạm mặt Chu Bồi vừa ra khỏi PhẩmLan cư, cặp đôi trai tài gái sắc, vừa thấy đã yêu, nhanh chóng kết duyên liền cành, sinh được cậu con trai thanh tú nho nhã, là em họ A Kết

- Chu Lan Sinh, năm nay mười tuổi.

Cả nhà Lâm Hiền vừa tớiđầu đường, người gác cổng Chu gia đã nhìn thấy, lập tức phái người vàothông báo cho thiếu gia thiếu phu nhân.

Sau đó lập tức thấy vợ chồng Chu Bồi và Chu Lan Sinh ra đón.

Xe lừa đi qua Phẩm Lan cư, dừng lại trước cửa lớn Chu gia, Lâm Hiền nhảyxuống xe, nở nụ cười, chào hỏi Chu Bồi: "Gần đây, em rể tốt chứ?" LâmHiền trời sinh tuấn lãng, mặc quần áo cũ đứng dưới ruộng là nông phu anh tuấn, mặc quần áo thanh sam, đứng trước mặt người khác, lập tức lạibiến thành tiên sinh dạy học trong nho nhã, ngoài ôn tồn, ngay cả độngtác nhảy xuống xe lừa cũng vô cùng phong lưu.

Chu Bồi cũng vô cùng khiếm tốn, chào Lâm Hiền là tỷ phu.

"Hai ngày nay, tỷ phu ra ruộng, hình như bị nắng hong đen thêm rồi." Em gáiLiễu thị cười trêu Lâm Hiền, Lâm Hiền gật đầu, em gái Liễu thị đi đếntrước mặt hai cháu gái, cầm tay một người, ôm vai một lqd người, tỏ vẻhâm mộ đối với tỷ tỷ: "Tỷ, A Kết và A Trúc càng ngày càng xinh đẹp, mỗilần nhìn thấy chúng, muội lại muốn sinh thêm đứa con gái."

"Mau im miệng đi, bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn còn đùa như vậy!" Liễu thị nhỏ giọng mắng yêu, trợn mắt nhìn nàng.

Em gái Liễu thị không chu môi.

Hai chị em A Kết tập mãi thành thói quen, mím môi cười trộm.

Đứng bên cạnh, Lâm Trùng Cửu đang nói chuyện với Chu Lan Sinh.

Mọi người chào hỏi xong, đi vào nhà họ Chu thỉnh an Chu Lão gia và Chu lãophu nhân. Hai người này vô cùng tốt bụng, dễ gần, chào hỏi xong, Chu lão gia kéo Chu Bồi và Lâm Hiền đi đánh cờ, Chu lão phu nhân gọi con dâu, Liễu thị vào bọn nhỏ ra hậu viện uống trà.

Cách bữa trưa nửa canh giờ, Chu lão phu nhân sợ bọn nhỏ ở trong phòng buồn chán, mỉmcười hiền từ nói với hai chị em A Kết: "Trong cửa hàng nhà ta có hàngmới về, có mấy hoa lan mẫu thêu rất thú vị, các cháu đi nhìn một chút. Lan Sinh, Tiểu Cửu, các cháu cũng đi cùng tỷ tỷ."

A Kếtmỉm cười đáp lễ, Lâm Trúc miệng ngọt như mía lùi: "Tạ ơn lão phu nhân, vậy bọn con đi ạ, lúc học xong, A Trúc sẽ thêu khăn hoa lan tặng người."

"Được rồi, ta sẽ nhớ, cháu nhất định phải tặng ta đấy... nếu không ta bảo LanSinh tới nhà cháu đòi!" Chu lão phu nhân cười híp mắt. Hai tỷ muội xinhđẹp tựa như nụ hoa chúm chím, không chỉ có con dâu thích, bà cũng thích, chỉ mong chúng thường tới chơi, vui đùa, giải buồn cho bà.

"Lão thái thái yên tâm, nếu quên, A Trúc cũng chỉ có thể quên phần của dìthôi, tuyệt đối sẽ không quên phần của ngwòi đâu!" Lâm Trúc cười khanhkhách cam đoan, hoạt bát dí dỏm.

"Đồ nha đầu xấu xa, dám nói vậy trước mặt ta!" Em gái Liễu thị giả vờ giận dỗi, giả vờ đến véo A Trúc.

Lâm Trúc trốn sau lưng A Kết cười, A Kết nhìn về Chu lão phu nhân, thấy Chu lão phu nhân gật đầu, lúc này mới dắt muội muội, đệ đệ ra ngoài.

~

Cửa sau của Phẩm Lan cư nối liền với tiền viện Chu gia, lần này, bọn A Kếtkhông cần phải lượn lờ trước cửa như những lần trước, trực tiếp đi vào.

Phẩm Lan cư có ba gian cửa hàng, chia ra làm sảnh tiếp khách, thư phòng, bốtrí phòng ngủ, ở bên trong, bàn ghế, tranh chữ, đồ sứ, bìnhphong,....v...v... hoàn toàn được mô phỏng theo sinh hoạt của một giađình điểm hình. Người vào thăm giống như làm khách, ngồi ở trên ghế, cónha hoàn châm trà, người nọ có thể chọn bất cứ bộ trà cụ nào, sai ngườichâm trà.

Sắp tới buổi trưa, khách tới cửa hàng cũng không nhiều, cho nên Chu lão phu nhân mới cho bọn họ tới chơi.

A Kết lớn nhất, đương nhiên phải quản lý mấy đứa nhỏ, trong đó, Chu Lan Sinh

còn nhỏ nhưng rất trầm ổn hiểu chuyện, tự động đi sát nàng, Lâm Trùng Cửucũng rất nghe lời, ngược lại người khiến nàng không yên tâm nhất là muội muội Lâm lqd Trúc. Trước khi vào cửa hàng, A Kết hỏi Lâm Trúc: "Muộiđịnh nhìn chỗ nào trước?" Chào hỏi mọi người rồi cùng nhau đi, tránh cho chút nữa, muội muội chạy mất lúc nào không hay.

Lâm Trúc nhìn mấy cánh cửa trước, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Đi dạo từ phòng khách đi đã."

Bốn người cùng đi vào gian bên trái của cửa hàng, nha hoàn mặc quần áotrắng nhìn thấy bọn họ lập tức chào, sau đó yên lặng đứng hầu tại chỗ, chờ bọn họ gọi sẽ lập tức đến nghe sai bảo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!