Chương 27: Trêu chọc

Nhìn chữ như thấy người

Chữ Triệu Trầm cũng giống như con người hắn, khiến người ta cảm nhận đượcsự uy hiếp vô hình, không cho phép người khác khinh thường. A Kết địnhxem xong thì huỷ thư ngay lập tức, nhưng khi ánh mắt rơi xuống nhữnghàng chữ nhỏ, lqd trong lòng không nhịn được mà nhảy lên, tốc độ cũngchậm dần.

Nàng nghĩ rằng bản thân sẽ nhìn thấy sự chế nhạo, trào phúng và trêu đùa của nam nhân, lại không nghĩ rằng hắn muốn... Tỏ tình.

Mà mặc dù cùng là một người, nhưng tâm trạng lại khác nhau, ngòi bút cũngsắc bén khác nhau, vì thế suy nghĩ của nàng cũng lqd không chịu khốngchế lay động theo mấy hàng chữ mơ hồ.

Say rượu mạo phạm nàng, nàng nghĩ tới việc không thể chống lại sức mạnh của nam nhân, mãnh mẽxâm phạm, sự tức giận trong mắt hắn.

Yêu thương, trước mắt nànglại hiện lên hình ảnh ở Phẩm Lan cư, đôi mắt nam nhân trong trẻo mà lạnh lùng, như gió lqd xuân và tuyết mùa đông, điều đó không nên cùng xuấthiện trên cùng một người.

May mắn à, nàng không nhịn được mà cười lạnh, nàng bị người từ hôn, hắn có gì mà vui mừng?

Nói cái gì mà gả hắn tới bạc đầu giai lão, ngay cả người quen thuộc, chơivới nàng lqd từ nhỏ chơi đến lớn còn không thể tin, sao nàng có thể tindăm ba câu hắn nói?

Chẳng qua là công tử nhà giàu bày trò dỗ người mà thôi.

Đem thư nhét vào bì thư, cất trong tay áo, A Kết vào phòng bếp. Không ngoài dự đoán, mẫu thân cũng không gọi nàng lqd xuống giúp đỡ, nhưng A Kếtvẫn chủ động ngồi xổm trước bếp, châm củi nhóm lửa, sau đó nhân lúc mẫuthân không chú ý, nhanh chóng vứt thư vào trong bếp. Lqd Phong thư bùngcháy trong ngọn lửa màu vàng nâu, A Kết nhìn ngọn lửa cháy hừng hực, nhanh chóng nuốt sạch phong thư, trong nháy mắt hoá thành tro tàn.

Trong chớp mắt, nàng khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Trước kia, nàng sợ hắn, là vì Mạnh Trọng Cảnh, lúc này, nàng đã bị từ hôn, thanh lqd danh đã thành vậy, hắn còn có thể làm gì nàng?

Một nhàbốn người ăn bữa cơm trưa, cuối cùng Lâm Trọng Cửu cũng chạy lại, lặnglẽ lqd nhìn A Kết, lại bị A Kết trừng mắt một cái, Lâm Trọng Cửu lập tức biết việc mình làm không đúng, sau khi ăn xong chủ động đi theo trưởngtỷ để giải thích.

A Kết không giận đệ đệ, cả đám đều bắt nạt đệ đệ vì đệ đệ tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, nàng cũng trách bọn họ.

"Tiểu Cửu, nghe đại tỷ, sau này, mặc kệ ai nhờ đệ giúp họ tặng đồ cho tỷ, đệcũng lqd không được giúp họ, biết không? Đây là lần cuối cùng, lần sauđệ còn giúp người ngoài bắt nạt tỷ, tỷ sẽ không lqd thương đệ nữa đâu." A Kết vỗ vai đệ đệ, dặn dò.

Lâm Trọng Cửu ngoan ngoãn nhận sai: "Nhớ rồi ạ, đệ sẽ nghe theo đại tỷ."

A Kết thơm vào trán đệ đệ, khen bé một lúc.

Chạm nhẹ dịu dàng, lòng Lâm Trọng Cửu mềm nhũn, ngồi bên cạnh A Kết, hỏinàng lqd với thái độ không chắc chắn: "Vậy đại tỷ có hồi âm cho Triệuđại ca không?"

Khuôn mặt A Kết lạnh lùng, quay mặt về bàn:"Chuyện này đệ không cần để ý, nếu lqd hắn hỏi đệ, đệ đã nói ta đốt thưrồi, không thấy nữa. Nếu hắn còn muốn gửi tiếp, đệ không đưa giúp hắn là được, nếu lqd hắn giả dạng làm quân tử, nàng không tin hắn dám đến nhànàng để làm phiền.

Lâm Trọng Cửu quay đầu lại, lặng lẽ le lưỡi, nhìn ra ngoài cửa sổ, bé hiểu rõ, lqd trưởng tỷ không thích Triệu côngtử. Trước kia, Mạnh Trọng Cảnh tặng đồ, tuy trưởng tỷ mắng Mạnh TrọngCảnh, nhưng mặt tỷ tỷ lại đỏ bừng, rất đẹp, bây giờ, tỷ tỷ không cười, mặt cũng không đỏ mà lqd trầm xuống nhìn vô cùng dọa người.

Đảo mắt đã tới ngày mùng sáu.

Lúc ăn điểm tâm, Liễu thị nói với A Kết: "Ngày mai là lễ Khất Xảo (cầu khéo tay), một lúc nữa, ta với phụ thân con lqd cùng nhau lên trấn trên muachút đồ, buổi trưa lên nhà dượng ăn cơm, buổi chiều về, buổi trưa, ba tỷ muội các con làm chút đồ ăn nhé."

A Kết gật đầu, Lâm Trúc nhanh chóng nuốt thức ăn trong miệng xuống họng, vội lqd vàng nói: "Con cũng đi!"

Liễu thị trợn mắt nhìn nàng: "Ngoan ngoãn chờ ở nhà, đừng có chỉ lo chơi đùa lqd cho bản thân, làm việc giúp đại tỷ của con nhiều một chút!" Bìnhthường, cho nó đi thì cũng chẳng sao, nhưng lúc này, lqd nàng hi vọngđứa con gái thứ hai có thể ở nhà cùng trưởng nữ, giúp trưởng nữ hếtbuồn, có người nói chuyện, còn hơn so với một mình ngồi ngột ngạt.

Lâm Trúc bĩu môi, cò kè mặc cả với mẫu thân, đòi mẫu thân mua ít nho về cho nàng.

Liễu thị đồng ý, lại quay sang dặn dò Lâm Trọng Cửu, học võ công xong phảiquay về lqd nhà ngay, không được đi nghịch nước ở bên ngoài.

Những câu này, Lâm Trọng Cửu cũng nghe chán rồi, vừa ăn cháo vừa gật đầu cho xong.

Dặn dò ba đứa con xong xuôi, Liễu thị đi ra ngoài cùng với Lâm Hiền, khi đi ngang qua hàng rào, Liễu thị nhìn thoáng con nai cái ở bên trong, nóivới Lâm Hiền: "Thiếp thấy, chắc vài ngày nữa, con nai sẽ sinh, lqd chắccũng giống ngựa với dê nhỉ?"

Lâm Hiền cười nàng: "Nàng hỏi ta, ta hỏi ai? Chưa thấy nhà ai nuôi mấy con này bao giờ."

Hai vợ chồng lên xe lừa, A Kết và Lâm Trúc cùng nhau thu dọn bát đũa, LâmTrọng lqd Cửu đứng ngoài phòng bếp, học thuộc lòng bài trong sách mộtkhắc, sau đó đi ra bờ sông. Lâm Trúc ra cửa nhìn theo bóng đệ đệ rời đi, quay đầu lại, nói với A Kết lqd bằng thái độ vô vùng hâm mộ: "Sướngnhất là Tiểu Cửu, mỗi ngày đều có thể ra ngoài. Đại tỷ, muội muốn nhìnTiểu Cửu học võ công, được không ạ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!