Chương 15: Tình địch

Lâm Trúc dần pháthiện ra một vấn đề, từ sau khi Triệu công tử đến nhà làm khách, mỗi khinàng muốn kiếm cớ lặng lẽ nói chuyện với đệ đệ, trưởng tỷ đều lại gần để nghe.

Hai lần tiên tiếp rồi.

Lâm Trúc không ngốc, nàngcũng không cảm thấy trưởng tỷ ngốc, nhất định là từ lúc nào, trưởng tỷđã nhìn ra, nàng tò mò chuyện của Triệu công tử. Có lẽ, số lần nàng khen Triệu công tử quá nhiều, lqd trưởng tỷ cho rằng nàng có ý với Triệucông tử, giám sát nàng chặt chẽ tránh việc nàng liều lĩnh phạm sai lầm?

Lâm Trúc rất muốn nói cho trưởng tỷ biết để tỷ ấy yên tâm 100%. Không nóitới lqd chuyện Triệu công tử lớn hơn nàng năm tuổi, nhìn một cách đơnthuần, khuôn mặt Triệu công tử lạnh như tấm băng, nàng cũng không thíchhắn. Những người mặt lạnh đều là loại bá đạo, nàng không muốn cưới xonglại phải đi dỗ tướng công thật cẩn thận đâu, phải gả cũng phải gả chongười đàn ông tốt, tươi cười ôn nhu, lqd trăm y ngàn thuận như dượng đối với dì.

Nhưng Lâm Trúc biết mình nói, trưởng tỷ cũng không tin, bởi vậy khôn ngoan tránh không gặp đệ đệ hôm đệ ấy đi học võ lqd công, chuẩn bị hôm sau tìm cơ hội.

A Kết giám sát nàng chặt chẽ. Muội muội hếtăn lại nằm, tâm tư thì nhiều như quỷ, nàng đã có bài học kinh nghiệm, sẽ không có khả năng khiến nàng lại gặp rắc rối. Lqd Muội muội cực kỳthông minh, tìm mọi cớ để đánh lừa nàng, A Kết không muốn lqd đối đầutrêu chọc khiến muội muội nghi ngờ, nhưng nàng cũng có cách của mình. Khi Lâm Trúc tránh nàng, nàng liền giám sát đệ đệ, muội muội cũng khôngthể vào nhà vệ sinh cũng túm đệ đệ đi theo, đúng không?

Dù saoLâm Trùng Cửu cũng chỉ là đứa bé, không nhìn ra hai tỷ tỷ đang "'lục đục với nhau", chỉ có cảm giác kỳ lạ, dường lqd như chỉ cần bé ở nhà, không tính buổi tối đi ngủ, hai tỷ tỷ, một là chẳng có ai ở bên cạnh bé, hoặc là đều đứng ở trước mắt bé. Có mấy lần bé nhìn thấy ánh mắt của nhị tỷ, vừa muốn ra ngoài, đại tỷ đã gọi bé lại.

Hôm đó, Triệu đại calại hỏi bé chuyện lqd trong nhà, Lâm Trùng Cửu nói: "Đại tỷ và nhị tỷhình như đang giận nhau, rất nhiều lần đệ thấy nhị tỷ lườm đại tỷ."Triệu đại ca đối xử với bé tốt, bé coi hắn như người một nhà.

Triệu Trầm yên lặng nghe, khóe môi hơi cong lên, giống như tận mắt nhìn thấy hai tỷ muội nhà họ Lâm đang đùa nhau.

Nàng có thể đoán ra muội muội gây họa, xem ra nàng cũng không ngốc.

Tính lại, cũng 9 ngày rồi, lâu như vậy không thấy hắn xuất hiện trước mặt nàng, nàng có an tâm hơn nhiều không?

Triệu Trầm sờ môi, muốn gặp nàng.

Đáng tiếc cơ hội lại khó tìm.

Đảo mắt tháng năm đã trôi qua, buổi sáng hôm ấy, trời u ám.

Liễu thị chuẩn bị áo tơi cho Lâm Hiền, khi đưa hắn ra khỏi cửa luôn dặn đidặn lqd lại: "Nếu mưa quá lớn, chàng nhớ đến nhà muội phu nghỉ một đêm, đừng đội mưa chạy trên đường."

Lâm Hiền nhìn sắc trời, gật đầunói: "Biết rồi, trước bữa cơm chiều, nếu ta không về thì chắc chắn tađến nhà muội phu, bốn mẹ con đóng cửa sớm một chút, không cần lo lắngcho ta." Nói xong nhìn Lâm Trùng lqd Cửu, nhíu mày hỏi bé: "Triệu côngtử có nói hôm nay phải đi học lqd không?"

Lâm Trùng Cửu gãi đầu: "Triệu đại ca nói trời mưa thì không cần đi nhưng lúc này trời đâu có mưa ạ."

Lâm Hiền vẫn còn muốn nói thêm điều gì, Liễu thị giành nói trước: "Một lúcnữa lqd thiếp sẽ đưa Tiểu Cửu tới bờ sông, Triệu công tử đến đó, thiếpsẽ khuyên hắn về sớm một chút, nếu không tới, thiếp lập tức đưa Tiểu Cửu về nhà, không để cho Tiểu Cửu chơi đùa trên bờ sông, chàng lqd đừng lolắng, đi nhanh đi, đi được nửa đường mà trời mưa thì không dễ đi đâu."

Thê tử suy nghĩ vô cùng chu đáo, Lâm Hiền cũng yên tâm, nhanh chóng đi tới chỗ con lừa vội vàng xuất phát.

Đứng gần cánh cửa, nơi Lâm Trùng Cửu hay ra ngoài, A Kết đứng ở dưới mái hiên, ngẩn người nhìn đệ đệ.

Trải qua chuyện lần trước, nàng vẫn lo lắng đề phòng, sợ người nọ đến, gâylqd phiền phức cho gia đình nàng, ban ngày đệ đệ đi gặp hắn, buổi tốihôm ấy sẽ là lúc nàng bị dày vò. Hai lần liên tiếp, hắn đều không cóhành động nào, A Kết cũng hơi yên tâm, nhưng hôm nay, bỗng nhiên lqdnàng cảm thấy vô cùng bất an. Hắn không đến nhà mình, rốt cuộc là buôngtha cho nàng, hay là không có cơ hội để tới?

Nếu là vế sau, lần này hắnnhất định sẽ không bỏ qua, chỉ cần trời đổ mưa, hắn sẽ lấy cớ để tới nhà nàng tránh mưa.

A Kết không dám tin nàng đáng giá để cho một thiếu gia nhà giàu như hắn phải phí tâm, nhưng nàng rất sợ hắn, cẩn thận vẫn hơn.

Trước khi Liễu thị dắt Lâm Trùng Cửu ra khỏi cửa, A Kết đuổi theo, "Nương, nếu lqd Triệu công tử đến đây, người ta chắc sẽ không đi tay không, khẳng định muốn dạy Tiểu Cửu một lúc, nhỡ đang dạy mà trời mưa, Triệucông tử cưỡi ngựa sẽ lqd không tốt, theo lý thuyết nên để Tiểu Cửu mờilqd hắn tới nhà chúng ta tránh mưa, nhưng phụ thân lại không có ở nhà, Triệu công tử tới đây sẽ không thích hợp, chi bằng hôm nay đừng dạy nữa.

Một lúc nữa thấy hắn, nương khuyên hắn đi, bảo hắn về nhà trước."

"Biết, hôm nay còn dạy gì cái gì nữa, không cần con nói nương cũng khuyên hắnvề nhà, lại nói chưa chắc người ta sẽ tới nhà ta đâu. Đi thôi, con vềphòng chời đi, nương tới bờ sông nhìn một chút." lqd Trời âm u, sớm muộn gì cũng mưa, vốn dĩ Liễu thị cũng không có ý định để cho nhi tử học võcông.

A Kết đứng ở cửa, nhìn theo hai người đi xa, cảm thấy bất an vô cùng.

"Đại tỷ, tỷ có vẻ không hy vọng Triệu công tử tới nhà chúng ta nhỉ?" LâmTrúc bất ngờ xông ra từ sau lưng nàng, ôm cánh tay nàng hỏi.

"Muội rất hi vọng hắn tới đây hả?" A Kết không đáp, hỏi lại, ánh mắt nghiêmlqd khắc, "Phụ thân không ở nhà, trong nhà chỉ có Tiểu Cửu, hắn là namnhân tới nhà chúng ta làm gì? Nếu hắn biết một chút lễ nghĩa, thì khôngnên tới đây. A Trúc, muội cũng 12 rồi, không nhỏ nữa, sau này trước khinói chuyện, làm việc gì cũng phải nghĩ nhiều hơn một chút, đừng để chongười ngoài chê cười cha mẹ chúng ta không biết dạy nữ nhi."

LâmTrúc không dự đoán được thuận miệng nói một câu mà đổi lấy một trận mắng xối xả như vậy, cực kì uất ức: "Muội chỉ vô tình hỏi vậy thôi, đại tỷtức giận cái gì chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!