Chương 10: Quyết định

Sau giờ ngọ, nắng càng thêm gay gắt, quần áo A Kết khô rất nhanh.

Đổi quần áo xong, A Kết không ló mặt ra, đưa áo choàng cho Lâm Trùng Cửu, nhờ bé đem áo trả cho Triệu Trầm.

Lâm Trùng Cửu ôm quần áo chạy về phía Triệu Trầm. Hai người cũng không họcbơi nữa, sau khi bé học được nín thở, Triệu Trầm dạy bé ngồi trung bìnhtấn, ngồi đến khi nước lấn vào chỗ hai người ngồi, bé đi lấy quần áo cho tỷ tỷ, Triệu Trầm ngồi dựa lưng vào thân cây hóng mát, nhớ tới cuộcsống an nhàn sung sướng, nhưng lại lqd không ghét bỏ thân cây thô rápmột chút nào.

"Triệu đại ca, trả cho huynh." Lâm Trùng Cửu gọi vô cùng thân thiết. Ở với nhau chưa tới một canh giờ, bé đã không sợ khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm của nam nhân này nữa rồi.

Triệu Trầm bình tĩnh cầm áo, đứng thẳng, nhanh chóng mặc vào. Mặc áo vào người, trên áo còn lưu lại hơi ấm của nàng ấy.

Hắn không khống chế được mà cảm thấy run rẩy.

Chớp mắt nhìn một cái, bộ ngực nàng căng tròn, đôi cẳng chân mảnh khảnh, giống như không hề đứng xa hắn mà đang dán lên người hắn vậy.

Theo bản năng, hắn nhìn về phía cánh rừng.

Nơi đó cây cối che kín, chỉ có một góc váy trắng lộ ra.

"Triệu đại ca?" Lâm Trùng Cửu thấy hắn sững sờ cầm vạt áo, nghi hoặc gọi hắn.

"Không có gì." Triệu Trầm thu hồi tầm mắt, nhanh chóng buộc lại đai lưng, nghiêm mặt lại, dặn dò bé: "Nhớ kỹ lời ta nói, không được để lộ sơ hở."Nói xong, hắn xoay người đi về phía Trần Bình, xoay mình lên ngựa, trong nháy mắt đã chạy rất xa.

Lâm Trùng Cửu hâm mộ nhìn theo hai con ngựa đang phóng như bay.

"Đừng nhìn nữa, mau theo tỷ về nhà, xem nương xử lý đệ như thế nào." A Kết vỗ nhẹ vào đầu đệ đệ, nói vô cùng buồn bực. Nếu không phải đệ đệ ham chơi, thì hôm nay cũng xảy ra nhiều chuyện như vậy. Nàng cảm kích Triệu côngtử cứu đệ đệ, lại không thích hắn trêu chọc nàng. Trước khi cứu người, lúc đó quần áo hắn không lqd chỉnh tề, về tình có thể tha thứ, sau đóhắn lại cố ý dụ nàng đi về phía bờ sông, hành động đó của hắn nhằm mụcđích gì?

Lâm Trùng Cửu chột dạ, vừa đi cùng trưởng tỷ vừa nói xin lỗi: "Đại tỷ, đệ không cố ý đâu, một lát nữa, nương đánh đệ, tỷ xingiúp đệ được không, tỷ lớn nhất mà..." So sánh với bàn tay của mẫu thân, đại tỷ vẫn ôn nhu hơn rất nhiều.

Trong lòng A Kết chứa đầy tâm sự, cũng không có tâm trạng để ý đến bé.

Chuyện hôm nay, lúc cả người nàng ướt đẫm đã bị Triệu công tử thấy, nàng cũngnhìn thấy lồng ngực của đối phương, một khi chuyện này truyền ra ngoài, thanh danh của nàng sẽ bị phá huỷ, tới lúc đó, Mạnh Trọng Cảnh có ghétbỏ nàng không?

"Tiểu Cửu, đệ hứa với tỷ tỷ, sau kh về nhà chỉ nói đệ rơi xuống nước được Triệu công tử cứu, không được nói tới chuyện tỷtỷ cũng rơi xuống nước, biết không? Không chỉ không được nói với phụthân và nương, với những đứa trẻ ở bên ngoài, đệ cũng không được nói, nếu không tỷ tỷ sẽ bị người ta chê cười." A Kết dừng lqd bước, ngồitrước mặt đệ đệ, nghiêm túc dặn dò bé.

Lâm Trùng Cửu ngoan ngoãnvâng lời, "Đại tỷ yên tâm, Triệu đại ca đã đã nói với đệ, huynh ấy nóichuyện này trừ bốn người chúng ta, ai cũng không được biết."

A Kết ngạc nhiên, "Hắn, hắn nói với đệ như vậy?"

Lâm Trùng Cửu gật đầu, nhìn nàng với ánh mắt nghi hoặc: "Đại tỷ, tỷ sao vậy?" Vẻ mặt giống như cực kỳ khiếp sợ.

Đối với trẻ con, cái gì chúng cũng không hiểu, A Kết không giải thích, chỉdặn dò thêm vài câu, sau đó đè nén sự phức tạp trong lòng, đưa đệ đệ vềnhà.

Hai mẹ con Liễu thị vừa tỉnh ngủ, đang rửa mặt.

LâmTrúc rửa xong trước, vắt khăn lên dây phơi quần áo, nhìn thấy trưởng tỷvà đệ đệ về, khuôn mặt vui sướng khi thấy người gặp họa, quay mặt vàotrong lqd phòng, gào lên: "Nương, đại tỷ đưa Tiểu Cửu về rồi !" Đệ đệham chơi, buổi trưa lén lút đi chơi khiến đại tỷ phải đi tìm, việc nàyđã thành thói quen, lúc dậy không thấy hai người là có thể đoán được.

Hiển nhiên trong lòng Liễu thị cũng có tính toán riêng.

Nàng vốc nước lau mặt, cho Lâm Trúc đi đổ nước, khuôn mặt nghiêm khắc, đứng ở cửa chờ hai tỷ đệ A Kết, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lâm Trùng Cửunhưng lại hỏi A Kết: "Hôm nay tìm thấy nó ở đâu?"

Đầu Lâm Trùng Cửu cúi gằm xuống, không nhịn được kéo tay áo trưởng tỷ.

A Kết thở dài, dắt đệ đệ vào trong nhà: "Nương, chúng ta vào nhà rồi nói."

Chuyện này hình như có gì không đúng, trong lòng Liễu thị dâng lên sự nghingờ, cũng xoay người đi vào, Lâm Trúc đổ nước xong cũng chạy vào theo.

Trong phòng, Lâm Trùng Cửu giống như tội phạm, cúi đầu đứng giữa phòng, Liễuthị ngồi cạnh giường đất, Lâm Trúc dựa vào mẫu thân, A Kết ngồi ở đầubên kia với Liễu thị, nhẹ giọng thầm thì.

Nàng nói xong, nhưngLiễu thị cũng không nói gì, Liễu thị đứng dậy, ôm bé, đặt bé nằm sấptrên giường, sau đó lột quần của bé, trận đòn bàn tay liên tiếp rơixuống mông bé. Vừa đánh lại vừa lqd mắng: "Giỏi lắm, không cho con đinghịch nước, hôm nay còn còn dám đi chơi ở phía đông, con ngại mạng conquá dài chứ gì? Quen thói coi trời bằng vung có phải không, này thìkhông nghe lời, ta cho con biết thế nào là không nghe lời!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!