Chương 7: (Vô Đề)

Ánh nắng cuối chiều mềm mại, cơn gió cuối ngày nhẹ nhàng khoan khoái

lướt qua. Phó Dung liền phân phó Lan Hương đem cơm chiều dọn ra dưới tán cây hòe ở trong sân, ngồi một mình. Vốn đêm nay, ca ca đã hứa dùng cơm

cùng nàng, nhưng chiều nay lại có khách tới, ca ca muốn tận chức người

chủ nhà.

Cơm canh thanh đạm như cũ, một dĩa rau xào, một tô canh cá trích nấu

măng, đây là những món sau khi bệnh Phó Dung đã ăn quen, có chút ngán.

Nhưng mà nhìn cách đó không xa có hai con tiểu hoàng đang nằm làm cho

Phó Dung vui vẻ, làm khẩu vị tốt hơn, liền dùng nhiều hơn so với mấy

ngày trước.

Trên vách tường phía tây có dàn hoa sắc vi tốt, đã leo hết cả bờ tường,

cành lá màu xanh làm nền cho những đóa sắc vi màu hồng đang nở rộ, như

tuổi thanh xuân của thiếu nữ.

Có thể có được 2 tuổi thanh xuân, nàng may mắn đến bực nào!

" Lan Hương, đi lấy kéo đến, cắt cho ta một vài đóa hoa đẹp mang vào phòng."

Thừa dịp nắng chiều chưa tắt, Phó Dung hưng phấn nói. Lan Hương cũng vui vẻ, còn săn sóc mang ra một băng ghế cho nàng ngồi.

" Đầu tường, hoa nở đẹp lắm, tiểu thư ngồi đây chỉ hoa nào, nô tỳ giúp

tiểu thư cắt là được." Đã lâu không gặp được tiểu thư nhàn hạ thoải mái

như bây giờ, nàng đương nhiên muốn dỗ tiểu thư vui vẻ.

Phó Dung vừa muốn nói để chính mình cắt là được, nhưng thoáng thấy Tôn

mama từ sương phòng đi ra thì kịp thời sửa lời: " Được, ngươi cẩn thận

một chút, nếu ngươi ngã xuống, ta không đỡ được." Mấy ngày nay nàng chịu khổ, thì Tôn mama và Lan Hương cũng không thoải mái, ban đêm phải thay

phiên nhau canh giữ ngoài phòng cho nàng, sợ nàng ngủ mơ cào phá mấy nốt thủy đậu. hai người này đều gầy một vòng, Phó Dung không muốn làm cho

nhũ mẫu lại lo lắng.

Phó Dung phụ trách chọn, Lan Hương một bên cắt theo, Tôn mama thì đỡ hai chân của Lan Hương, cười cười nói nói, bất tri bất giác cắt được bảy

tám đóa.

Khi đi đến gian ngoài, Phó Dung chọn ra 6 đóa hoa đẹp nhất cắm vào hai

cái bình, một cái thì đặt trong khuê phòng của mình, còn một bình thì

kêu nha hoàn mang đi đưa cho Phó Thần, còn lại một đóa thì cắt ngắn làm

trâm, cài vào tóc, quay đầu lại hòi Tôn mama: "Cài như vậy đẹp không?"

Tiểu cô nương ngây thơ hồn nhiên, Tôn mama cười cười điểm mũi nàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!