Lúc xế trưa, gió thổi từng hồi, nhìn xuyên qua khe hở giữa phụ thân và huynh trưởng, Phó Dung tò mò đánh giá nam tử đối diện.
Đó là một nam tử trung niên khoảng 30 tuổi, mi thanh mục tú, làn da trắng nõn, trên cằm lún phún râu, khi mỉm cười thì giống thư sinh nho nhã,
nhưng lại xa cách như người siêu phàm thoát tục, chẳng sợ một thân áo
xám vải thường che lấp đi khí chất tiên phong của mình.
Phó Dung còn muốn nhìn lâu hơn một chút, bị Phó Uyển nhìn thấy thì lặng
lẽ kéo kéo tay áo nàng, ánh mắt đầy cảnh cáo. Phó Dung vô thanh cười
cười, không nhìn nữa, bày ra bộ dạng nhu thuận nghiêng tailắng nghe.
" Tại hạ Cát Xuyên, người Kinh Châu, tổ tiên là y dược thế gia. Tại hạ
kế thừa tổ huấn, sau khi xuất sư thì đi lịch lãm các danh lam thắng
cảnh, thuận đường xem bệnh trị thương cho người có duyên. Hôm nay đi
ngang qua đây, khát nước khó nhịn, không biết vị lão gia này có thể cho
tại hạ xin một chén nước uống?" Cát Xuyên hướng Phó Phẩm Ngôn chắp tay,
cười nhẹ nói.
Hắn khí độ không tầm thường, lại chỉ xin một chén nước. Lúc này Phó Phẩm Ngôn làm một tư thế mời: " nguyên lai là Cát tiên sinh, mời theo Phó mỗ vào trong. Tiên sinh chí hướng cao thượng, tiêu sái bất phàm, làm Phó
mỗ khâm phục, nếu tiên sinh không vội thì buổi trưa cùng Phó mỗ uống một chén rược thế nào?"
" Phó lão gia thật tình mời, Cát mỗ cung kính không bẳng tuân lệnh."
Cát Xuyên cười đáp ứng, cùng Phó Phẩm Ngôn hướng thôn trang đi tới, đi
được vài bước đột nhiên dừng lại, quay đầu nhìn về phía ba tỷ muội Phó
gia, cuối cùng ánh mắt dừng trên mặt Phó Dung, đưa tay vuốt râu. Phó
Dung sửng sốt chớp mắt một cái, không hiểu hắn nhìn cái gì, nghiêng
người lảng tránh tầm mắt, tuy rằng nàng ẩn ẩn cảm giác được đối phương
không có ác ý.
Phó Phẩm Ngôn mặt không đổi sắc, chỉ là trong mắt hiện lên không vui.
Như dự đoán được trong lòng hắn suy nghĩ gì, Cát Xuyên tại lúc trước khi Phó Phẩm Ngôn mở miệng nói thì đi qua hỏi: " phía sau cả ba vị cô nương là ái nữ của lão gia?"
Phó Phẩm Ngôn gật đầu, thấy Cát Xuyên nhíu mày, lại nghĩ tới đối phương
tự báo thân phận, không khỏi lo lắng hỏi: " chẳng lẽ tiểu nữ có gì không ổn?" Cát Xuyên lại liếc mắt nhìn Phó Dung, chỉ vào thôn trang nói: "
Phó lão gia nếu tin ta, có thể hay không cho Cát mỗ giúp vị nhị tiểu thư xem mạch? Nếu như chỉ xem khí sắc thì Cát mỗ không thể khẳng định
được!"
Ba nữ nhi của mình hắn chỉ nói Phó Dung. Phó Phẩm Ngôn theo bản năng
liền tin một phần, lại nhớ đến mấy ngày trước nữ nhi rớt xuống nước, rất có khả năng còn bệnh ẩn nào đó, liền lập tức đáp ứng. Sự tình liên quan đến thân thể ái nữ, Phó Phẩm Ngôn thà tin rằng là có, lại nói hắn tự
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!