Editor: Campham
Tề Trúc cũng nhận được thiếp mời của Quận vương phủ.
Nàng ngồi trước cửa sổ, ánh mặt trời chỉ chiếu vào được một bên mặt,
nhìn thiếp mời đặt trên bàn. Gió nhẹ từ bên ngoài thổi vào, phất động
mạng che mặt phất phới, có nước mắt trong suốt rơi xuống.
Muốn chạm vào thiếp mời lại nhìn thấy lụa trắng quấn trên tay, bất lực mà rũ xuống.
Nếu... Nếu còn lành lặn, nàng chắc chắn rất cao hứng?
Nàng lớn hơn Từ Tịch hai tuổi, lúc nhỏ thường qua đó chơi, Quận vương
phi trời sinh lạnh lùng cũng ưa thích nàng, mỗi lần từ kinh thành trở về đều nhớ tặng lễ vật cho nàng. Tề Trúc luôn cảm thấy, đợi nàng lớn lên
nhất định sẽ gả cho Từ Yến
- Từ Vân Thăng, thế tử ôn nhuận như ngọc của
Quận vương phủ.
Nhưng… lúc nàng tới tuổi đàm hôn luận gả, Phó Dung xuất hiện, tựa như
đóa mẫu đơn được trời cao ưu ái giữa muôn vàn loài hoa, lần đầu lộ mặt
trong yến tiệc lập tức đoạt lấy tầm mắt tất cả các phu nhân, cô nương,
có đố kỵ, có hâm mộ, ai cũng không thể phủ nhận, Phó Dung mới là tuyệt
sắc mỹ nhân của Tín Đô thành.
Dù phụ thân chức cao vọng trọng cũng ở tận Thiểm Tây xa xôi, ngược lại
không bằng chức quan phụ mẫu của Phó Phẩm Ngôn. Những tiểu thư luôn
thích vây quanh nàng đều chạy theo tỷ muội Phó Dung, những phu nhân,
thái thái đều ca khen tỷ muội Phó Dung, ngay cả hai ca ca cũng bắt đầu
quan tâm các nàng.
Này đó Tề Trúc đều có thể chịu đựng nhưng nàng sợ nhất là Phó Dung câu
mất tâm Từ Yến. Bộ dáng Phó Dung xinh đẹp, miệng lưỡi ngọt ngào, tổ mẫu
đều thích gọi nàng tới hàn huyên, chỉ cần nàng nguyện ý, dỗ tốt Quận
vương phi cũng không khó?
Nàng lo trước tính sau, khi biết nha hoàn bên cạnh bị thuỷ đậu, biết
thuỷ đậu sau khi lành dễ làm mặt rỗ thì đối Phó Dung hạ thủ.
Không biết Phó Dung có việc gì vui, như hài tử mới sinh ngóng trông rời
cao ban phước lành, trời cao liền chủ động ban tặng làm nàng càng ngày
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!