Chương 299: Phiên ngoại An vương Từ Yến

Ngày 3 tháng 3, tiết thượng tỵ.

Tài tử giai nhân đi ra bờ sông, An vương Từ Bình không thích náo

nhiệt, ngày xuân lại có hứng thú đi chơi, lệnh cho tùy tùng chuẩn bị xa

giá, đi Vĩnh Thái tự.

Đến chân núi, dọc theo 108 bậc thềm đá chậm rãi bước lên, ánh mắt tùy ý thưởng thức phong cảnh trong núi, vừa nhìn đằng trước thì bỗng nhiên

thấy một đạo bóng dáng có chút quen thuộc. Từ Bình sinh lòng hoang mang, nhìn chằm chằm người nọ, khi đối phương nghiêng đầu lại, hắn rốt cuộc

xác định mình không nhận lầm người, cao giọng hô: "Vân Thăng!"

Từ Yến giật mình, quay đầu, thấy An vương, vội đi xuống, hành lễ với hắn: "Thất thúc cũng tới a?"

Từ Bình cười cười, nói: "Không hẹn mà gặp, Vân Thăng có nguyện cùng ta cùng du chùa?"

Từ Yến cười đáp: "Cầu còn không được."

Vì thế hai chú cháu kèm nhau 3 tuổi sóng vai cùng du xuân.

Từ Bình cùng với Không Minh đại sư Vĩnh Thái tự là bạn tốt, mỗi lần

tới đều sẽ cùng hắn đánh cờ, Từ Yến bình thường tu thân dưỡng tính, cũng thích cờ đạo, nghe vậy vui vẻ cùng đi.

Không Minh nhìn thấy hai chú cháu, không khỏi bật cười: "ngày đẹp hội

vui, vương gia và Thế Tử không đi bờ sông tình cờ gặp gỡ giai nhân, sao

lại cùng đi tìm lão nạp?"

Từ Bình 35, Từ Yến 32, hai hậu duệ quý tộc hoàng gia nhiều lần xin

miễn Hoàng Thượng tứ hôn, kinh thành gần như không ai không biết.

Từ Bình cũng trêu ghẹo hắn: "Chẳng lẽ chỉ cho phép Phật gia cao tăng

một lòng hướng Phật, lại không cho ta là phàm phu tục tử một thân một

mình thanh tịnh?"

Không Minh thỉnh hai người ngồi xuống, chậm rãi nói: "Không phải vậy,

lão nạp tạm thông mệnh tương, biết vương gia và Thế Tử đều có duyên đào

hoa, mắt thấy đào hoa chậm chạp không tới, trong lòng hoang mang. Có lẽ

hai vị đi nhiều hồng trần một chút, có thể gặp được người định trong

mệnh số."

Từ Bình buông mi cười nhẹ.

Hắn quả thật từng có một đoạn duyên đào hoa, đáng tiếc nửa đường biến

hóa, nay người nọ đã là Hoàng Hậu ngàn vạn sủng ái tại một thân, hắn năm đó chưa thể thực hiện ước định, cảm giác áy náy cũng nhạt dần, tuy rằng không hề nhớ mong người có duyên vô phận, lại cũng không gặp được ai có thể làm cho tâm hắn gợn sóng, vì vậy chưa lập gia đình.

Từ Yến nhìn về mảnh trúc xanh phía ngoài cửa sổ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!