Chương 11: (Vô Đề)

" Nhị đệ đang nhìn gì vậy?

Tề Sách đang xem một đôi vòng tay ngọc dương chi cùng vòng tay hồng phỉ

thúy có tơ vàng, gian nan chưa ra quyết định được cho muội muội. Rất có

hứng thú mà đi tới, đi về phía trước cửa sổ cùng Tề Giản đứng sóng vai,

nhìn xuống đường. Chỉ thấy một gã xa phu mặc áo xám đang đem xe ngựa

đánh tới bên đường, xem dấu hiệu trên xe hình như là của Phó gia.

Tề Sách đăm chiêu, nghiêng đầu thấy ánh mắt Tề Giản đăm đăm, hình như còn chưa hồi hồn, nhẹ nhàng cười: "Nhị đệ?"

Tề Giản đột nhiên bừng tỉnh, phát hiện huynh trưởng không biết từ lúc

nào đã đi tới, nhìn hắn mọt cách đầy thâm ý, khuôn mặt tuấn tú trắng nõn nhất thời đỏ bừng một mảnh.

Tề Sách càng thêm khẳng định vị cô nương Phó gia nào tới, sớm nghe nói

qua tỷ muội Phó gia mỗi người đều như hoa như ngọc. Lúc cùng Tề Giản nói chuyện, ánh mắt không khỏi nhìn xuống cửa lầu hai nhiều thêm mấy lần.

Lòng thích cái đẹp ai ai cũng có, huống chi quan hệ của hai nhà không

tệ, nói lý lẽ hắn có thể tự cho mình lấy thân phận huynh trưởng.

hắn âm thầm lưu ý, số lần Tề Giản nhìn xuống càng nhiều, lòng bàn tay ra nhiều mồ hôi, chỉ mong đến gần nhìn xem vị cô nương kia.

" Ca ca, muội chọn xong rồi, muốn lấy vòng hồng phỉ tơ vàng này." Tề

Trúc đeo chiếc vòng vào cổ tay, hướng hai huynh trưởng lắc tay. Tiểu cô

nương đang tuổi dậy thì, mắt hạnh má đào, da thịt trắng tuyết, ngọt ngào động lòng người.

Tề Sách dẫn đầu trở lại bên người của muội muội, thấy trên quầy còn dư

lại mấy thứ, cưng chiều nói: " Hiếm khi được ra ngoài một lần, chọn

nhiều thêm vài món nữa đi."

Ca ca cưng chiều nàng, Tề Trúc rất cao hứng, vừa muốn chọn tiếp, chợt

nghe hỏa kế bên ngoài nói một câu: " Phó cô nương", trong lòng nàng ta

vừa động, quay đầu nhìn về phía cửa.

Hàng loạt tiếng bước chân đạp lên thang trúc lên lầu, liền thấy tỷ muội

Phó Dung đi vào. một cái chớp mắt, tựa như trăng sáng mọc trên sơn cốc,

lại tựa như ánh bình minh xuyên thấu tầng mây. Lầu hai Như Ý Trai rộng

mở, sáng sủa đều bởi hai tỷ muội làm vẻ vang cho kẻ hèn này, lập tức

sáng sủa không ít.

Ánh mắt Tề Sách liên tục đảo qua Phó Uyển và Phó Dung, ánh mắt dừng trên người Phó Uyển lâu hơn một chút, xoay người nhìn về phía quầy, quân tử

thủ lễ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!