Trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng sấm rền, mây đen từ bên kia bờ biển kéo đến, chẳng mấy chốc, toàn bộ bầu trời thành phố Tân Hà trở nên u ám, mắt thấy có thể mưa bất cứ lúc nào.
Yến Quy ngồi trong xe, ngẩng đầu nhìn ông trời buồn vui bất thường, rõ ràng lúc nhận được tin báo án mặt trời vẫn còn treo trên bầu trời, bây giờ đã hoàn toàn không thấy bóng dáng.
Yến Quy đến hiện trường sau Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di, sau khi ba người hợp lại cùng nhau đi đến hiện trường đã bị dải phân cách ngăn lại.
Ba người các cô biểu tình đều vô cùng nghiêm túc, đặc biệt là Nhậm Du Nhiên, giữa mày đ è xuống một cổ lửa giận nặng nề, bất cứ khi nào cũng có thể bùng nổ.
Hiện trường lần này là một nơi trên bãi cát ở hải cảng Vu Quan, bởi vì là địa điểm thắng cảnh ven biển nổi tiếng của Tân Hà, nơi này mỗi ngày đều có hàng nghìn hàng vạn du khách, có thể nghĩ được sẽ khiến cho nháo nhào như thế nào.
Người báo án là người dọn vệ sinh ở đây, lúc nhặt rác như bình thường thì phát hiện thi thể. Hiện trường đã bị khống chế, nhưng vẫn tụ tập một số lớn du khách vây xem như cũ, người lớn gan còn cầm di động chụp lại, nhưng tiếc là phát hiện ra cái gì cũng không chụp được.
Nhậm Du Nhiên một khuôn mặt lạnh lùng tiến vào bên trong dải phân cách, cô ấy và Cố Dĩ Di dò hỏi người báo án, Yến Quy dẫn theo Giang Vọng đi đến trung tâm hiện trường trước.
Trung tâm hiện trường không lớn, ở một góc chỗ cái thùng rác kia trên bờ cát, cảnh sát hình sự của phân cục đến trước thấy các cô đến đây, vội vàng đi đến đón.Chào pháp y Yến.
Cảnh sát hình sự của phân cục lễ phép chào hỏi Yến Quy, nàng tới Tân Hà đã hai tháng, liên tục phụ trách công tác hai vụ án giết người của đội điều tra kỹ thuật, tất cả cảnh sát hình sự trên dưới thành phố này đều biết nàng. Yến Quy gật đầu: Thi thể ở đâu?
Cảnh sát hình sự của phân cục dẫn nàng qua đó, thấp giọng nói:
"Tình huống có chút đặc biệt."Yến Quy liếc cậu ta một cái, trong mắt hiển nhiên là mang theo nghi hoặc.
"Thi thể không được đầy đủ."
Yến Quy hiểu rõ, loại tình huống này không hiếm thấy, không tính là chuyện gì lớn.Chỉ có đầu.Chuyện này làm ánh mắt Yến Quy hơi kinh ngạc, nàng đi đến bên cạnh thùng rác, cúi đầu nhìn bên trong, một cái túi đựng rác màu đen ở trên cùng, thấy hình dạng là hình cầu.
Nàng duỗi tay lấy túi đựng rác lấy ra, đứng đối diện với Giang Vọng ngăn lại tầm nhìn bên ngoài, chậm rãi mở túi đựng rác ra, thấy được trước tiên là tóc ngắn màu đen, xem ra là đàn ông.
Chờ sau khi hoàn toàn mở ra túi đầu, đồng tử Yến Quy bỗng dưng co rụt lại, Giang Vọng rõ ràng cũng chấn động.
"Cô giáo Yến, hắn ta là..."Yến Quy một lần nữa đóng lại túi đựng rác giao cho Giang Vọng, nói: Mang về xe trước.Sau đó lại hỏi cảnh sát hình sự phân cục: Chỉ có cái này?
Cảnh sát hình sự gật đầu nói:
"Đúng vậy, chỉ có đầu, chúng tôi đã tìm những nơi gần đây, không có bộ phận khác."Sau khi Yến Quy nghe xong nhìn nhìn khắp nơi, ánh mắt rơi xuống camera theo dõi cách đó không xa, nàng trở lại bên cạnh Nhậm Du Nhiên và Cố Dĩ Di, vừa vặn hai người này cũng đã hỏi chuyện người báo án xong.
Cố Dĩ Di nhận thấy sắc mặt Yến Quy không tốt, có chút âm trầm, vội hỏi nàng: Sao vậy?Yến Quy nhìn cô, ánh mắt rơi vào người nhậm Du Nhiên, thấp giọng nói:
"Đội trưởng Nhậm, là, Trịnh Minh Lộ."Nhậm Du Nhiên mặt tái đi một chút, hỏi: Chết như thế nào?
Yến Quy lắc đầu nói:
"Không biết, chỉ có đầu, những bộ phận khác cũng không biết ở đâu."Sắc mặt Nhậm Du Nhiên nặng nề đến đáng sợ, so với bầu trời đang áp sát đầy mây đen còn càng nặng nề hơn một chút, Trịnh Minh Lộ đã chết, hung thủ rõ ràng, là người của K xã.
Biểu tình của Cố Dĩ Di cũng rất không tốt, hỏi:
"Nếu nói là K xã, chúng ta có phải lại báo cáo lần nữa với sở tỉnh hay không?"Nhậm Du Nhiên im lặng một hồi lâu, nhìn tốc độ ngực cô ấy phập phồng, hiển nhiên là đang tự mình điều chỉnh cảm xúc.
Thật lâu sau, rốt cuộc cô ấy cũng mở miệng:
"Trước tiên chúng ta cứ điều tra. Tôi gửi báo cáo cho sở trưởng Trương." Nói xong, cô ấy gọi Diêu Viễn tới bên cạnh:
"Anh đi điều tra hết một lượt tất cả các camera gần đây, từ tối hôm qua cho tới hôm nay trước khi phát hiện vụ án, trên bờ cát này, còn những ngã rẽ gần đây, tất cả đều điều tra cho tôi!"
Diêu Viễn nghe giọng điệu của cô ấy đã có thể cảm nhận được cô ấy đang nổi giận, kiên quyết không chạm vào xui xẻo, trả lời ngay lập tức bỏ đi.
Nhậm Du Nhiên lại giữ chặt cánh tay Yến Quy:
"Pháp y Yến, tuy rằng tôi biết là rất khó, nhưng phải cố gắng hết sức nhanh chóng đưa ra một bảng kết quả kiểm nghiệm thi thể, trước khi sở tỉnh yêu cầu chúng ta chuyển giao vụ án."Yến Quy hiểu ý cô ấy, nhìn cô ấy một cái thật sâu, ngay sau đó gật đầu đồng ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!