Chương 168: Ngoại truyện 01

Vào tháng 10, sau khi Lão Quỷ Bạch Tĩnh Nhàn nhận tội, Văn phòng Thanh tra tỉnh đã thành lập đội điều tra đặc biệt, chuyên điều tra lại Sở Ngôn với mật danh Diều Giấy, trước chuỗi chứng cứ hoàn hảo, Văn phòng Thanh tra tiến hành vấn đáp với Sở Ngôn, sau khi mọi việc được điều tra rõ ràng đã báo lên Bộ Công an để sửa lại kết luận sai về Sở Ngôn.

Một tuần sau, Bộ Công an ra quyết định xóa sạch mọi nghi ngờ và tiếng xấu của Sở Ngôn, khôi phục danh dự cho nàng, đồng thời tuyên dương nàng đã đóng góp vào việc bắt giữ các thành viên của K xã, trao tặng bằng khen hạng nhất.

Quyết định này đã được công khai trong hệ thống an ninh công cộng dưới hình thức thông báo, kể từ đó, sau hai năm mười tháng gian khổ, cuối cùng nàng cũng có thể dùng thân phận Sở Ngôn để trở lại thế gian.

Cục công an thành phố Tân Hà tổ chức một buổi họp khen thưởng và bữa tiệc ăn mừng vì đã bắt giữ được Lão Quỷ, bữa tiệc này cũng là một bữa tiệc chiêu đãi Sở Ngôn, một thân phận lâu rồi mới có lại.

Tại cuộc họp, Sở trưởng Trương đã đích thân đến dự và đọc thông cáo khen thưởng hạng nhất của Sở Ngôn, đồng thời trao tặng huân chương chiến công và bằng khen cho nàng. Cố Dĩ Di và Nhậm Du Nhiên cũng được khen thưởng, bọn họ cũng lần lượt giành được bằng khen hạng hai.

Ngoài ra, Diêu Viễn, Triệu Phong, Giang Vọng, Lý Trường Vân, Đường Huyên và các đồng chí khác có đóng góp xuất sắc trong vụ án cũng được trao tặng bằng khen hạng ba.

Trong tiệc mừng, Sở Ngôn ngồi bên cạnh Trương Diên Húc, Trương Diên Húc uống thêm hai ly, híp mắt nhìn nàng, nói:

"Chị Sở và chị dâu được thông báo rồi."Sở Ngôn hơi dừng lại, giương mắt nhìn Trương Diên Húc.

Khoé mắt Trương Diên Húc đỏ hoe, bàn tay to đặt trên đầu Sở Ngôn, xoa thật mạnh, nói:

"Khi nào thì đón bọn họ?"Sau khi Sở Ngôn gặp chuyện không may, vì sợ K xã trả thù, Trương Diên Húc sắp xếp cho cha mẹ nàng ở quê.

Nhà họ Sở ở thành phố Tân Hà tạm thời để sở tỉnh giữ, bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, cũng đến lúc trả lại cho bọn họ. Chóp mũi Sở Ngôn chua xót, mỉm cười nói:

"Ngày mai sẽ đi gặp họ!"

Ánh mắt Trương Diên Húc lướt qua nàng, rơi vào Cố Dĩ Di bên cạnh, nói: Đưa Dĩ Di đi cùng!

Tôi biết rồi.Đến gặp cha mẹ Sở Ngôn, chuyện này bọn họ đã lên kế hoạch từ lâu, đợi đến khi có thông cáo chính thức của Bộ Công an, Cố Dĩ Di đã chuẩn bị tinh thần suốt nửa tháng.

Kết quả là vào đêm trước khi đi, cô vẫn còn căng thẳng đến nỗi mất ngủ. Nằm trên giường trằn trọc quay qua quay lại, còn chưa ngủ được, Sở Ngôn bị cô đánh thức, cánh tay dài vòng qua ôm lấy cô, giữ cô ở trong lòng, thấp giọng hỏi: Sao vậy?

Cố Dĩ Di quay lại nhìn nàng, mặt mày ủ rũ:

"Em căng thẳng quá, không ngủ được!"Sở Ngôn không mở mắt ra lẩm bẩm:

"Đừng căng thẳng, cha mẹ chị đã biết em từ trước rồi."

Hai ngày nay nàng đã lặp đi lặp lại câu nói này vô số lần, chẳng qua là để xoa dịu sự căng thẳng của Cố Dĩ Di, nhưng kết quả lại không hiệu quả lắm. Cố Dĩ Di lại trở mình, vùi mặt vào trong lòng nàng, há miệng cắn xương quai xanh của nàng, rồi lại cúi xuống, quanh quẩn ở một chỗ.

Sở Ngôn hít một hơi thật sâu, tỉnh táo hơn trước.Di Di...... Nàng thật sự rất buồn ngủ, lúc này chỉ muốn ngủ, nhưng Cố Dĩ Di cố tình dụ dỗ nàng, không cho nàng ngủ.Ngôn Ngôn~Sở Ngôn hít một hơi nữa, tỉnh táo hơn trước.

Cố Dĩ Di bình thường không gọi nàng là Ngôn Ngôn, mà chỉ gọi nàng là chị hoặc là chị Ngôn, chỉ vào một lúc nào đó, sau khi làm xong thì không quan tâm mà gọi biệt danh nàng đầy quyến rũ, lặp đi rồi lặp lại. Cố Dĩ Di cố gắng dụ dỗ, cuối cùng Sở Ngôn cũng hành động, lật người đang tác oai tác quái đ è xuống.

Cố Dĩ Di biết nàng đang muốn làm gì, chỉ đơn giản là quá khẩn trương nên không ngủ được, muốn vận động k1ch thích một chút để tiêu hao thể lực. Sau khi kết thúc, cuối cùng Cố Dĩ Di cũng mệt mỏi và bất tỉnh trong vòng tay của Sở Ngôn.

Sáng hôm sau, hai người ăn mặc sạch sẽ xinh đẹp đi ra ngoài, Cố Dĩ Di còn cố ý trang điểm nhẹ nhàng, chọn một chiếc váy dài tôn dáng, khoác chiếc áo kaki nhỏ và đi một đôi giày da, hoàn toàn khác với dáng vẻ nghiêm túc thường ngày ở trong đội, nhưng có nét yêu kiều, duyên dáng của một cô gái.

Sở Ngôn không nhịn được mà nhìn cô nhiều hơn, Cố Dĩ Di cười tự mãn, nhướng mày hỏi: Thế nào?Sở Ngôn thành thật vỗ tay tán thưởng:

"Rất đẹp! Là tiên nữ!"Cố Dĩ Di đứng trước gương xoay người một vòng lại, hỏi:

"Cha mẹ chị sẽ hài lòng chứ?"Sở Ngôn: ......

"Chị hài lòng là đủ rồi."

Cố Dĩ Di liếc nàng một cái:

"Như vậy sao mà đủ được? Hôm nay em đi gặp cha mẹ chị đấy! Hơn nữa, em mặc gì chị đều hài lòng sao? Em không mặc gì mới là tốt nhất...... Ưm......"Sở Ngôn chặn miệng, chóp tai phiếm hồng, trừng mắt nhìn cô nói:

"Còn chưa lên đường à, đừng chạy xe tốc độ cao!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!