Chương 3244: TẤT CẢ NHỮNG GÌ CÓ THỂ

Bích Tiêu thở ra một hơi, xem ra trận chiến đó là điều khó thể tránh khỏi, nàng nhu hoà nói:

"Nếu đã như vậy, ta chỉ mong sau khi kết thúc... ngươi và đại tỷ đều bình an."

"Đương nhiên là bình an, ta còn muốn mía ngọt đánh cả cụm, sao có thể xảy ra vấn đề gì được?" Lạc Nam cười hắc hắc.

"Ngươi đứng đắn cho ta, với địa vị hiện tại của ngươi, mỗi cử chỉ, hành động đều sẽ là gương mẫu của vô số sinh linh ở thế giới này." Bích Tiêu hừ một tiếng cảnh cáo.

"Vậy thì thôi, ta không thèm làm Minh Chủ nữa."

Lạc Nam bất mãn nói.

Tại sao? Bích Tiêu khó hiểu.

"Ta cố gắng tu luyện đến ngày hôm nay chỉ vì bốn chữ"tuỳ tâm sở dục

", nếu như thực lực càng mạnh, địa vị càng cao nhưng ngay cả cách hành sự cũng phải gò bó, vậy tu luyện còn có ý nghĩa gì?"

Lạc Nam mỉm cười:

"Huống hồ ta cũng chỉ đùa giỡn với nữ nhân của mình."

"Ai là nữ nhân của ngươi?" Bích Tiêu đỏ mặt.

"Mặc kệ, chuyện đã hứa với nàng ta đã hoàn thành, còn chuyện nàng hứa với ta không thể nuốt lời." Lạc Nam bá đạo nói:

"Sau khi Nguyên Giới thống nhất, nàng phải gả cho ta."

Bích Tiêu mím môi, mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý cho ngày này, nhưng khi nó đến vẫn nhịn không được mà cảm thấy khẩn trương.

"Với thực lực của hắn, mình muốn trốn cũng trốn không thoát." Nàng tự lừa mình dối người thầm nhủ, lí nhí nói:

Vậy thì đơ...

Chỉ là chưa nói hết câu, cằm đã bị nâng lên, một bờ môi ấm nóng đã phủ kín đôi môi anh đào thanh mát của nàng.

Ưm... tên vô lại.

Toàn thân nàng mềm nhũn, bị hắn ôm vào trong lòng.

Nội tâm đóng chặt bấy lâu nay đã hé mở, cảm xúc càng ủ càng nồng khiến nàng không muốn chống cự.

Hơn nữa dù chưa từng ăn thịt heo, ở bên cạnh hắn và mấy nữ nhân lâu rồi đâu phải chưa từng thấy heo chạy.

Bích Tiêu buông lỏng, hé môi đôi môi, chiếc lưỡi đinh hương nghênh đón nam nhân xâm nhập.

Lạc Nam tuy kích động nhưng không vội vàng dồn dập, ngược lại dịu dàng nâng niu nàng trong vòng tay.

Nhớ đến năm đó tại Hải Long Cung gặp nhau, hắn là tên tiểu tử vừa bước vào hành trình xông pha Ngũ Châu Tứ Vực, nàng lại là Chí Tôn cao cao tại thượng...

Phát sinh đủ mọi chuyện cho đến tận hôm nay, tình cảm của hai người đã như hoa tươi chờ ngày nở rộ.

Nếu không phải vì Bích Tiêu kiên cường vượt xa người khác, có lẽ đã sớm luân hãm từ lâu.

Nụ hôn như kéo dài hàng thế kỷ, Lạc Nam cũng chẳng táy máy tay chân gì, đối với hắn nàng có ý nghĩ đặc biệt.

Mãi đến khi Bích Tiêu cảm giác được sắp ngạt thở, thân thể ngày càng nóng như lửa đốt mới dùng sức đẩy hắn ra, thanh âm có chút run rẩy:

Vừa lòng chưa?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!