Chương 22: Trong sơn động

Trương Tiểu Phúc không ngờ tới có một ngày mình sẽ bị bắt cóc, vốn dĩ cô đang nhàn rỗi đến phát chán, muốn đi lên đỉnh núi một chút, không ngờ nửa đường lại bị một người bịt mũi làm cho hôn mê, đến cơ hội để giãy giụa cũng không có đã mất ý thức.

Đến khi cô tỉnh lại, phát hiện mình ở trong một sơn động, trống trải mà ẩm ướt, cửa động có hình trăng rằm, phía trước là một dải nước lớn từ trên trời đổ xuống, màn nước che khuất tầm mắt.

Mà hai tay của cô bị trói ra sau lưng, chân cũng bị trói, miệng thì bị nhét đồ chặn lại......

Cô giãy giụa muốn đứng dậy thì từ cửa động truyền đến tiếng nói chuyện, sau đó có hai bóng đen đến gần, lúc này cô mới thấy rõ, là Dương Tráng Thực cùng Vương Trụ Tử. Trong lòng Trương Tiểu Phúc trầm xuống, không ngờ người bắt cóc cô lại là bọn họ.

"Em dâu, tỉnh rồi sao?"

Dương Tráng Thực đi tới gần, trên mặt mang theo nụ cười đắc ý, thấy cô nhíu mày trừng mắt thì không khỏi cười lạnh một tiếng,

"Cưng khinh thường ông đây? Hôm nay ông đây phải đ -t được cưng!"

Nói rồi gã ngồi xổm xuống nâng cằm cô lên, đối diện với hai mắt đang bốc hỏa của cô trong lòng càng thoải mái, lại nhịn không được nói,

"Bọn họ có thể đ -t cưng còn anh đây thì không được sao? Hôm nay ông đây sẽ làm cho cưng phải cầu xin ông đây!"

Nói xong gã rút một con dao nhỏ từ bên hông ra, dao xoẹt một tiếng cắt đứt quần áo cùng áo lót của cô, một đôi vú to tròn nhảy bật ra, bị không khí lạnh thổi cho run rẩy, khiến hai người đàn ông nhìn thấy mà nuốt nước bọt.

Vương Trụ Tử đứng bên cạnh nhìn thấy vú cô bật ra thì không thể chờ thêm được nữa cởi quần xuống, rồi nói ra lời uy hiếp,

"Ngày đó Chu Siêu cứu cưng, đánh vỡ đầu ông đây, hôm nay xem ai còn có thể cứu cưng nữa, ông đây không đ -t chết cưng thì không xong."

Hai ngày trước Vương Trụ Tử gặp được Vương Trụ Tử ở đồng ruộng, hai người cùng nhau ngồi xuống hút thuốc nói chuyện, nói đến con dâu nhà họ Chu thì có chung suy nghĩ, Vương Trụ Tử tức giận vì mình bị đánh, Dương Tráng Thực cũng bất mãn đầy bụng, hai gã đàn ông chưa được thỏa mãn dục vọng ăn nhịp với nhau, hợp mưu bắt trói cô lại.

Thấy trong mắt hai gã đàn ông tràn đầy dâm dục, Trương Tiểu Phúc luôn không sợ trời không sợ đất lúc này ngoài tức giận còn có sợ hãi, chỉ là miệng đã bị bịt lại không thể nói, chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô.

"Mẹ nó, ngay từ đầu cưng đã thành thật như vậy thì ông đây còn phải đối xử với cưng như thế này sao?" Vương Trụ Tử nhìn vẻ hoảng sợ trên mặt cô thì nhịn không được trào phúng, thấy cô muốn giãy giụa đứng dậy, hai người phối hợp, một người đè chặt chân cô lại, một người chặn vai làm cô không thể động đậy.

Trong mắt Dương Tráng Thực bắn ra dâm quang, lúc này gã đã bị tình dục che mờ cũng bất chấp hậu quả, chỉ muốn được thỏa mãn thú tính, mấy ngày nay ở trong nhà dượng, mỗi ngày nhìn bộ dạng tràn đầy dâm đãng của cô, khiến cho gã ngủ không yên, dù thế nào cũng muốn làm một lần mới cam tâm.

Dương Tráng Thực cầm dao cắt áo trên người cô thành từng mảnh nhỏ, sau đó xé nát lớp váy bên dưới, dao nhỏ luồn bên trong quần lót, cảm giác được lưỡi dao lạnh băng dán trên da khiến cô không dám giãy giụa nữa.

Gã cười cười, một nhát cắt đứt quần lót cởi ra, thân thể cô giống như trẻ sơ sinh lõa lồ trước mắt hai người, tuy bụng hơi gồ lên nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự gợi cảm, thậm chí càng cảm thấy có ý hơn.

"Mẹ nó, vú to như vậy mỗi ngày đều bị Chu Cường chơi, ông đây thật hâm mộ nó!" Vương Trụ Tử thở hổn hển, bàn tay to tóm lấy bầu vú đang vươn cao kia, nhào bóp thô bạo làm cho cô đau đớn vô cùng, Trương Tiểu Phúc phẫn nộ giãy giụa, nhưng sức của phụ nữ làm sao chống lại hai người đàn ông, ngược lại bị khống chế càng chặt hơn.

Vương Trụ Tử vòng ra sau lưng cô, nâng cô dậy, hai tay vòng ra trước ngực cô bóp nắn bầu vú căng tròn, Dương Tráng Thực thì kích động cởi khóa quần, ép hai chân đã bị chói chặt của cô lên, đầu gối đâm ở bụng, gã cầm dương v*t đã cương cứng của mình nhắm vào cửa l

-n của cô thô lỗ chọc vào.

dương v*t vừa đâm vào, Dương Tráng Thực đã sướng đến mức run rẩy, gã cười nói:

"Em dâu, cái l -n này của cưng quả nhiên rất sướng......" Nói rồi gã nắm hai bên đùi cô tách ra, dương v*t lại hung hăng thọc vào lút cán, thịt l

-n đỏ tươi non mềm bao lấy gậy th*t của gã làm cho gã sướng phải hít sâu một hơi, gã đè chặt lấy hai chân cô bắt đầu giã điên cuồng.

Âm hộ bị cắm vào đau đớn khiến cơ thể Trương Tiểu Phúc run lên, cô vặn vẹo giãy dụa vì thống khổ và phẫn nộ nhưng ngược lại càng siết lấy dương v*t của Dương Tráng Thực chặt hơn, Dương Tráng Thực bị kẹp mà sướng chết, dục vọng thiêu đỏ hai mắt, gã vừa dập một cách hung ác vào l

-n cô vừa cười nói,

"Em dâu, anh biết cưng thích anh đ -t cưng mà, kẹp chặt như vậy, sướng chết đi được......"

Cô không thể phát ra tiếng, trong miệng bị nhét đồ bịt miệng khiến nước bọt chảy dài bên khóe miệng, cô chỉ có thể thống khổ nhíu mày, Dương Tráng Thực không giống người nhà họ Chu, mà hoàn toàn là một tên cầm thú đang phát điên, dương v*t của gã đâm vào giống như một chiếc dao nhỏ cắt lên vách thịt, đau đớn khó chịu.

Nghe cô hừ hừ, Vương Trụ Tử đang ôm cô càng thêm hưng phấn, gã bóp lấy vú cô đùa bỡn hưởng thụ trong chốc lát thì dương v*t cũng dựng thẳng liền thúc giục,

"Anh Tráng Thực, anh mau lên đi, em đang khó chịu lắm đây......"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!